Hôm nay mình sẽ tổng hợp những bài văn tả cây phượng hay nhất để các bạn có thể nắm rõ được cách hành văn cũng như bố cục một bài văn tả cây phượng. Các bạn hãy theo dõi nhé!
Những bài văn tả cây phượng
Bài văn tả cây phượng 1
Khi nói đến hoa phượng, điều đầu tiên ta nghĩ đến đó chính là màu đỏ rực của nó, màu sắc đã được nắng, gió, của thiên nhiên mùa hạ in dấu ra.
Đài hoa xanh xanh ôm lấy những bông hoa, như người mẹ đang dang rộng cánh tay bảo vệ cho đàn con thân yêu tránh những yếu tố bất lợi từ môi trường. Phía trong đài hoa chính là những cánh hoa mềm mại mỏng manh, sự yếu đuối diễm lệ của nó đã tạo ra sự đặc biệt không giống với những loài hoa khác. Vì thế hoa phượng hay được gọi với một cái tên vô cùng hay đó là phượng vĩ. Những chấm li ti của nhụy đỏ điểm xuyết bên trong của lòng hoa, chứa mật ngọt và phấn là thức ăn ưa chuộng của những chú ong chăm chỉ và những chị bướm thường xuyên lui tới tạo nên sự náo nhiệt của một góc trời đỏ rực. Vào khoảng giữa tháng năm, khi những chú ve sầu bắt đầu dàn đồng ca mùa hạ chính là khoảng thời gian phượng vĩ nở đỏ rực một góc sân trường, nhắc nhở chúng tôi phải cố gắng học hành chăm chỉ vì đây là khoảng thời gian ôn tập để thi chuẩn bị cho một kì nghỉ hè dài của thời học sinh.
Vào những ngày hè oi bức, chúng tôi thường xuyên tụ tập dưới gốc phượng để tận hưởng cái mát mẻ của nó để cùng nhau chơi những trò chơi của thuở học sinh như đá cầu, nhảy dây,… Những đứa chúng tôi hay cùng nhau nhìn qua tán phượng, nhìn lên bầu trời xa xăm, nhưng làm sao có thể thấy được gợn mây trắng nào chứ bởi lẽ chỉ có thể nhìn được những tán phượng xanh ngắt thỉnh thoảng có những cành hoa phượng màu đỏ rực nổi bật trong tán cây màu xanh. Nhiều bạn còn lãng mạn nhặt những cánh hoa phượng rơi ép vào vở để ghi lưu bút tuổi học trò. Vào đầu tháng sáu chúng tôi đã thi xong kì thi cuối năm tất bật chia tay thầy cô, chia tay bạn bè để tận hưởng mùa hè mà đứa học sinh nào cũng mong. Nói là thế nhưng lúc được nghỉ thì chẳng đứa nào vui vẻ nổi đứa nào cũng sụt sùi lén dấu những giọt nước mắt đã rơi từ lúc nào mà chẳng biết.
Và tôi cũng biết chắc chắn một điều là phượng cũng buồn khi phải xa chúng tôi. Lúc chia tay phượng lặng lẽ đưa những cánh phượng mềm mại theo chiều gió như để tạm biệt chúng tôi. Suốt ba tháng hè, phượng luôn đứng một mình, không có chúng tôi nhưng dường như vẫn rơi từng cánh phượng để đếm thời gian chia xa. Phượng là thế luôn mong nhớ và chờ đợi những bạn học sinh – người bạn luôn gắn liền ở mái trường với phượng.
Thỉnh thoảng vẫn có những lượt học sinh cũ đến thăm trường, tôi thấy được những giọt nước mắt họ rơi. Những giọt nước mắt hoài niềm quá khứ, những hoài niệm về mái trường, về thầy cô, về bạn bè và cả về phượng nữa. Tâm hồn của họ vẫn luôn chứa đựng và nhung nhớ những kỉ niệm dưới mái trường. Phượng vẫn ở đó tiếp từng đợt học sinh cũ và đón từng học sinh mới tới trường.
Hoa phượng đẹp đẽ là thế nhưng hoa nào nở mà chẳng phải tàn, phượng cũng không ngoại lệ. Vào độ cuối thu từng đợt lá vàng trên phượng rơi xuống phương không còn mang bộ áo xanh ngắt kèm những chi tiết đỏ rực nữa mà chỉ còn những cành khô trơ trụi. Nhưng biết nói sao bây giờ phượng chỉ nở vào mùa hè, thì làm sao ai có thể ngắm được hết. Phượng luôn sừng sững như vậy, như một người bạn vô hình luôn theo dõi và ủng hộ chúng ta trên mọi nẻo đường. Bản thân tôi luôn dành cho phượng một thứ tình cảm đặc biệt giống như hai người bạn đang dành cho nhau.
Bài văn tả cây phượng 2
Trời bắt đầu vào mùa hạ, bầu trời trong xanh không một gợn mây, một màu xanh rất đẹp màu xanh của hoa lá cỏ cây. Chị gió nhẹ nhàng đi qua , cây phượng ở góc sân trường bắt đầu rục rịch tỉnh giấc, đánh thức những búp non cũng bừng tỉnh theo. Phượng cùng lũ học sinh chúng tôi dang tay chào đón mùa hạ đã chính thức về. Và có lẽ đây cũng là loài hoa tôi vô cùng yêu thích.
Mới ngày nào vào mùa đông lạnh giá tôi còn nhớ rõ hình ảnh của phượng trơ những cành khẳng khiu khô khốc chẳng có tí sức sống nào thì bây giờ phượng như hồi sinh như trở thành một con người khác. Phượng mạnh mẽ xòe rộng những tán phượng xanh ngắt như một chiếc ô khổng lồ che phủ một góc sân trường. Rồi dần dần những cành hoa phượng bắt đầu nở ngọn đuốc này dường như ngày càng sáng soi sáng một khoảng trời. Lúc này tôi đã biết mùa hè về rồi mùa hè đã về thật rồi.
Và sự mong ngóng bấy lâu nay cũng đã đến. Cánh phượng đã bắt đầu rơi, nó nhẹ nhàng tung bay theo chiều gió. Nếu bạn không trực tiếp nhìn thấy khung cảnh này bạn sẽ chẳng bao giờ có thể tưởng tượng được vẻ đẹp của nó. Vẻ đẹp của thiên nhiên vẻ đẹp của đất trời. Có những hoa thản nhiên rơi xuống mặt đất như một lẽ dĩ nhiên nhưng cũng có những cánh hoa còn lưu luyến thân mẹ chẳng hề muốn rơi xuống. Có lẽ nó cũng giống như chúng tôi giây phút chia xa người ta luôn luôn bắt đầu những hoài niệm quá khứ, bắt đầu nhớ nhung, tôi bắt đầu thấy nhớ trường lớp nhớ thầy cô và nhớ cả những đứa bạn tinh ranh luôn bày trò bắt nạt và trêu ghẹo tôi. Cứ như thế, hoa phượng thả những cánh hoa son xuống cỏ, đến từng giây phút xa các bạn học trò. Hoa phượng rơi, rơi…Hoa phượng rạt rào, lay động khi các bạn đã về. Hoa phượng yêu chúng tôi đến thế. Tôi cũng yêu hoa phượng biết nhường nào. Cây phượng đã hằn sâu trong kí ức tôi, làm cho tôi thêm gắn bó với trường, với lớp.
Cổng trường luôn luôn khép kín vào những ngày hè như muốn tách biệt với thế giới xung quanh. Cả một không gian tĩnh lặng bao phủ lấy ngôi trường, không có một tiếng nô đùa, không có những tiếng trống hết giờ. Cây phượng đơn độc đứng sừng sững ở sân trường. Tôi vui vì ngày hè không phải học những tiết học khiến mình thấy đau đầu, nhưng chẳng thể nào quên được mái trường dấu yêu nơi có cây phượng luôn đứng đợi chúng tôi mỗi ngày Tôi nhớ từng cành cây, kẽ lá, nhớ từng nụ hoa, từng cánh hoa lác đác dưới sân trường. Tôi nhớ những chiều xuân hửng ấm, chúng tôi tụm nhau dưới gốc cây để chuyện trò. Tôi muốn tìm lại nơi đây giữa những ngày hè xa vắng.
Ôi, cây phượng thật đáng yêu, thật giản dị và cũng thật rực rỡ, phượng hãy đứng đấy để làm vui cho cảnh trường. Phượng đã tô điểm cho cảnh trường thêm đẹp. Đối với tôi, phượng là loài hoa đẹp nhất.
Bài văn tả cây phượng 3
Hiên ngang đứng cạnh cổng trường tôi đó chính là bác phượng già. Tôi không biết bác đã đứng đây bao lâu rồi nhưng tôi chắc chắn là từ rất lâu rồi bởi trên thân bác đã có những vết sần sùi theo năm tháng. Mỗi buổi trưa độ cuối tháng năm, tôi vẫn như thói quen ngồi dưới gốc phượng nhìn những cánh phượng lặng lẽ rơi theo chiều gió, những đóa hỏ đỏ rực ấy báo hiệu một mùa hè nữa lại về mùa hè của sự chia xa, mùa hè của nhiều sự tiếc nuối.
Cây phượng đã nhiều tuổi lắm rồi, nghe chú bảo vệ nói từ khi thành lập trường thầy hiệu trưởng đã trồng nó làm kỉ niệm từ đó đến nay đã ngần ấy năm, bác phượng vẫn đứng đó theo dõi mọi sự thay đổi của ngôi trường. Cây luôn dang rộng cánh tay ôm chúng em vào lòng để những tán lá của mình có thể làm vơi bớt đi cái nắng gay gắt của mùa hạ. Dưới gốc phượng, một cái rễ lớn, ngoằn ngoèo uốn lượn trông như con rắn đang trườn. Lớp da phong sương bạc phếch của phượng trông như màu đất ải. Quanh gốc cây giờ đã được xây một cái vòng tròn có đường kính năm mét. Bờ gạch xây giữ đất gốc được láng xi măng cho chúng em ngồi chơi.
Buổi trưa ngồi trên bờ gạch, chúng tôi đứa nào đứa nấy khoái chí đánh mắt theo bóng mát của những tán phượng Cái thân nó đẫy đà vòng tay của em, sần sùi, cằn cỗi. Phần dưới gốc tròn vo làm ta ngỡ nó sẽ cao vút lên nhưng không, chỉ khoảng hơn hai mét là nó phân ra làm hai, rồi từ hai phần thân ấy các cành đua nhau mọc ra xiên chéo lên, đâm xòe về các phía. Tán phượng xòe rộng ra như một cái ô che mát cả một góc sân, chim đậu làm tổ trên đó, suốt ngày đua nhau hót líu lo. Từ những cành nhánh, lá phượng xòe ra với một bộ xương lá đều đặn đối xứng nhau. Trên các xương lá đó các phiến lá lại xòe ra đối xứng.
Giữa vùng trời mênh mông, giữa đám lá xanh um, những đóa phượng nổi bật lên, rực lửa kiêu sa dưới ánh nắng hạ; tươi mát dịu dàng vào những buổi chiều tắt nắng; xinh xắn dễ thương vào những buổi sáng trong mát. Bây giờ đang mùa hè, các cành nở bung chùm hoa như lửa đỏ chói chang. Mỗi cánh hoa như cánh bướm bay. Một chùm hoa trong gió như bướm kết chùm lại. Hè còn về là phượng còn nở, là còn một khung trời trong sáng dành cho tuổi thơ, là còn những trang lưu bút với những dòng chữ xinh xắn, với lời lẽ ngây thơ nhưng chứa chan biết bao cảm xúc.
Bỗng nhiên không khí chợt xôn xao hẳn lên khi trên tán cây con ve sầu cất tiếng. Tiếng ve inh ỏi. Một con ve kêu, hai con ve kêu… cả một dàn nhạc ve sầu lên tiếng. Tán phượng say nồng những cành mềm rung rinh màu lá xanh hoa đỏ. Sau mùa thi cử, những cánh bướm làm bằng hoa phượng lại bay lượn trong các quyển lưu bút học trò. Bóng tán lá xanh sáng hôm nay bỗng hừng hực sắc đỏ nôn nao. Sắc đỏ nhập nhòa trong tâm trí em dòng mực đỏ lời phê, điểm số của thầy giáo, cô giáo, sắc đỏ của hoa phượng bên màu đỏ mái ngói ngôi trường như thì thầm nói: Mùa nghỉ hè nữa lại về.
Bài văn tả cây phượng 4
Mỗi khi những chú ve bắt đầu dàn đồng ca mùa hạ, mọi người chẳng ai bảo ai biết rằng một mùa hè nữa lại tới rồi. Tôi lại được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cây phượng vĩ trường tôi. Tôi không biết phượng được trồng từ năm nào những nghe những anh chị khóa trên truyền tai nhau là do bác bảo vệ đầu tiên của trường trồng làm kỉ niệm. Phượng cao lớn hùng vĩ như một người anh lớn của trường, vỏ cây màu nâu xám càng làm nổi bật màu xanh ngắt của lá. Vì phượng thuộc dòng cây nhiệt đới, trồng để lấy bóng mát nên những tán lá của nó vô cùng rộng lớn sum suê, những tán kép mọc ra mơn mởn tràn đầy sức sống. Mùa xuân mùa của cây cối mùa của đâm chồi nảy lộc những lá phượng còn nhỏ xíu e ấp như những thiếu nữ mười tám, nhưng khi hè đến dần dần chúng xòe ra như một sự chào đón mùa hè tươi đẹp. Cây phượng như muốn chạy theo kịp với trời hè, hôm qua rõ ràng tôi còn thấy chỉ một màu xanh ngắt ấy thế mà hôm nay những cánh phượng đỏ rực như đang thắp ngọn đuốc trên tán lá xanh. Đó chính là nét đặc biệt của phượng, nó chẳng phải là một đóa hoa như những loài hoa khác mà là gồm hàng nghìn chùm mới tạo nên được. Mọc xen kẽ điểm xuyết trên những tán lá xanh, phượng như hé những đôi mắt lửa nhìn ngắm khắp thế gian rộng lớn và tươi đẹp này. Nhìn từ phía xa phượng như một chiếc dù nhỏ sặc sỡ giữa nền trời trong xanh với những áng mây bồng bềnh lững lờ trôi nhẹ qua. Tôi cảm thấy dường như phượng càng nở đỏ rực thì lá cây lại càng xanh ngắt phượng luôn chất chứa hai nỗi niềm song song hiếm ai có thể thấu. Thứ nhất là niềm vui có thể khoe sắc được giữa trời, thứ hai là nỗi buồn man mác đó chính là lại phải chia tay lứa học sinh đã gắn bó bao lâu nay. Phượng buồn bã nhìn lứa học sinh bắt đầu vào kì thi, rồi điều gì đến cũng phải đến dù không muốn nhưng nó cũng xảy ra mùa hè đến học sinh chia tay trường lớp về nghỉ hè, phượng lại đơn độc đứng đó theo dõi từng bước chân của học sinh. Cây phượng, ôi thân thương, có người kể với em rằng phượng vĩ còn là nơi hò hẹn, nơi những thiếu nữ mân mê tà áo trắng ngượng ngùng cười lệ với người yêu, là nơi khởi nguồn của sự gặp gỡ cùng là nơi hẹn ngày tái ngộ. Chính vậy mà phượng vĩ mang cả niềm vui mà cũng chất chứa nhiều nỗi buồn.
Phượng vĩ mang trong mình dòng máu của loài cây nhiệt đới ưa cái nóng và ghét cái lạnh. Chính vì thế vào thời khắc ông già mùa đông đến chính là lúc mà phượng phải chịu đựng những thử thách vô cùng khắc nghiệt. Phượng không còn mang chiếc áo sặc sỡ của mùa hè nữa, mà thay vào đó là những cày khẳng khiu trơ trụi buốt giá giữa mùa đông. Bầu trời âm u xám xịt nặng nề, quạt từng đợt gió lớn, đến những bông hoa cuối cùng còn sót lại trên cây cũng không thể nào chịu nổi mà rời đi. Nhìn phượng mà trong lòng tràn đầy sự xót thương, nó chẳng hề còn một tí sức sống nào. Mùa hè nó rực rỡ, nồng nhiệt bao nhiêu thì giờ đây tàn tạ bấy nhiêu, nó run rẩy run rẩy, cảm thấy trống vắng vì không có những lớp áo xanh rực rỡ khi ở ngày hè. Và rồi thời gian khó khăn nhất cũng trôi qua, mùa xuân tươi đẹp bước đến khơi gợi những trồi non mơn mởn cúa phượng vĩ thức dậy, mùa hè ồ ạt tới gọi những bông hoa thức dậy. Những cơn gió của mùa hạ nhẹ nhàng đung đưa từng chùm hoa phượng vĩ như chào đón sự thay đổi của bầu trời, sự trong xanh cao vời vợi đã thay thế những âm u. Hoa phượng bắt đầu nở đỏ rực và rơi đầy xung quanh gốc cây, lúc này đây tôi bắt đầu những trò chơi không thể thiếu của thời học sinh. Nhặt những bông hoa, ngắt từng nhị hoa chơi đấu gà, những bạn nữ như em thường cài những bông hoa phượng lên mái tóc chơi. Hoặc tìm những cành lá nhỏ rơi rụng đan thành vòng nguyệt quế xanh tươi đội lên đầu , đeo vào cổ. Lúc ấy thì hãnh diện lắm, vì mình có một chiếc vòng nguyệt quế, làm từ những cành lá của cây phượng thân yêu. Tuổi học trò cứ thế trôi đi êm đềm, cùng bạn cùng bè cùng cây phượng vĩ lưu giữ bao thương nhớ thuở mộng mơ. Không biết mai sau trưởng thành, quay về mái trường thân yêu, thì thầm vào tai phượng , hỏi phượng xem có nhớ ta, hỏi phượng về kí ức tuổi thơ tươi đẹp. Em mỉm cười thích thú, có lẽ khi lớn ta sẽ chẳng còn cơ hội ngắm phượng vĩ, ngắm được vẻ đẹp chân thực của nó như khi còn cắp sách đến trường. Những kí ức này đẹp biết mấy, những kí ức mà tôi chẳng thể nào quên được và luôn mỉm cười khi suy nghĩ về nó.
Phượng vĩ thật đặc biệt, có lẽ vì thế nó là người bạn gắn bó với bao nhiêu thế hệ học sinh, và nó cũng không thể thiếu trong quãng đời đi học của chúng ta. Hãy trân trọng nó như cách mà nó trân trọng và gắn bó với bạn nhé.
Bài văn tả cây phượng 5
Có vô số những cây bóng mát được trồng trong sân trường tôi: cây ngọc lan, cây thông, …. nhưng có lẽ gắn bó thân thiết với tôi nhất vẫn là cây phượng vĩ được trồng ở góc sân trường.
Từ xa nhìn lại cây phượng như một chiếc dù màu xanh khổng lồ. Tôi không biết chính xác thời gian cây phượng này được trồng, nhưng tôi đoán nó đã được trồng lâu lắm rồi. Phượng khoác trên mình chiếc áo màu xám xịt, với đầy những vết sù sì, lồi lõm những dấu ấn của thời gian của năm tháng. Từ thân cây vững chắc tỏa ra muốn vàn những tán lá to xanh mơn mơn như những cánh tay của người khổng lồ để đón những tia nắng mặt trời tinh nghịch đang lan tỏa khắp không gian rộng lớn. Rễ cây có cái cắm sâu xuống mặt đất để hút những dòng sữa tinh túy mát lành của mẹ đất, có cái lại nổi lên trên mặt đất tạo thành chỗ ngồi lí tưởng khiến những giờ ra chơi xảy những cuộc tranh giành vị trí đắc địa.
Mùa xuân về cây phượng như bừng lên sức sống, đâm chồi nảy lộc. Những lá phượng nhỏ lí ti như lá me non, mỏng và xanh mơn mởn. Chị gió cưỡi mây nhẹ nhàng lướt qua, phượng khẽ rung rinh lay động. Những nhánh lá đập vào nhau cứ như đang nói chuyện bàn tán một cách sôi nổi. Dưới những lá phượng xanh um chúng tôi thường xuyên ngồi dưới ôn bài, kể cho nhau nghe những câu chuyện mà mình trải qua thấy hay đó là cả những kỉ niệm đẹp đẽ của thời học trò mà có lẽ ai cũng nên trải qua trong đời. Chưa hết bọn học sinh tụi tôi cũng nghịch ngớm tinh ranh những đôi lúc lại lãng mạn chẳng kém người lớn, nhặt những cánh phượng đỏ rực để ép vào trong những trang vở trắng tinh lưu bút tuổi học trò.
Hè sang cây phượng bắt đầu khoe những bông hoa đỏ rực. giữa những tán phượng mang màu xanh ngắt ấy là màu đỏ thắm của hoa phượng. Thời gian càng trôi qua những bông hoa phượng cũng theo cái nắng cái gió mà càng ngày càng đỏ hơn. Rồi bông này nở, thì bông kia cũng chẳng chịu thua chẳng mấy chốc cả một góc sân trường đã đỏ rực. Cả cây phượng tỏa sáng như một bó đuốc khổng lồ, nhưng tôi lại thấy màu đỏ này khá đẹp chẳng hề chói mắt. Cứ như vậy, cây phượng lúc nào cũng mang trong mình một sự giản dị gần gũi mà hết đỗi thân thương. Hoa phượng nở tức là mùa thi lại đến, chúng tôi sắp phải chia tay bạn bè, chia tay mái trường với bao kỉ niệm và chia tay cả phượng vĩ này nữa để về nghĩ tháng hè mà học sinh không người nào không mong chờ. Vào giờ ra chơi, chẳng đợi đứa nào lên tiếng, chúng tôi cùng nhau ra ngồi dưới gốc phượng nhìn từng cành phượng rơi theo gió. Rồi cứ thế hoa phượng nở đỏ rực suốt những tháng hè. Tiếng ve kêu râm ran trên cây, làm phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch của không gian nơi đây. Những ngày ấy phượng tưng bừng sôi động hơn hẳn.
Cái gió lạnh heo hút mang mùa thu đến, chúng tôi trở lại trường để bắt đầu một năm học mới, phượng lại trở lại dáng vẻ im ắng như đang dưỡng sức sau một mùa hè sôi động. Những cánh phượng rơi xung quanh gốc cây, dày đặc chi chít như một tấm thảm hoa siêu to khổng lồ. Tôi nhớ mới ngày nào lá phượng còn xanh non mơn mởn thì giờ đây đã chuyển sang màu cỏ úa. Lá phượng nhìn thật mong manh và yếu đuối đến nỗi chỉ cần một làn gió nhẹ lướt qua cũng có thể khiến nó rơi lả tả như cánh bướm. Đông đến thời gian khắc nghiệt của phượng bắt đầu, những lá nhỏ đã trút hết xuống chỉ còn trơ trụi những cành khẳng khiu cằn cỗi. Những quả phượng còn sót lại trên thân cây như những quả bồ kết to. Nhìn cây phượng lúc này mệt mỏi ốm yếu như chẳng còn tí sức sống nào.
Cây phượng đã chứng kiến bao niềm vui nỗi buồn của chúng tôi. Mỗi lần phượng nở hoa, lòng tôi lại có những thứ cảm xúc khác lạ đan xen lẫn nhau. Đó cảm xúc buồn bã khi phải chia tay trường lớp chia tay cây phượng. Dù mai này có đi đâu đi chẳng nữa thì hình ảnh phượng vẫn còn mãi trong tâm trí tôi.
Bài văn tả cây phượng 6
Đất nước Việt Nam xinh đẹp của chúng ta mang khí hậu nhiệt đới chính vì vậy có thể thuận lợi trồng rất nhiều loài hoa. Ví dụ như hoa hồng đỏ luôn biểu hiện cho tình yêu nồng nhiệt. Vậy có ai từng thắc mắc loài hoa gì biểu tượng cho học trò không? Đó chính là phượng vĩ một loài hoa không thể thiếu trong quãng đời học sinh.
Trong ngôi trường xinh đẹp của tôi, cây phượng sừng sừng đứng giữa sân trường có lẽ là nhiều tuổi nhất. Bởi lẽ những cây khác ở trường chỉ cần một vòng tay là có thể ôm hết than cây, có cây nhỉnh hơn thì 2 ba vòng tay là ôm hết thân cây, nhưng cây phượng thì khác. Nhớ có một lần chúng tôi thử đoán xem cây phượng bao nhiêu vòng tay mới đủ ấy thế mà đứa đoán 4, đứa đoán 5 nhưng chẳng đứa nào đoán trúng bởi lẽ tất cả chúng tôi có bảy vòng tay mà vẫn chưa ôm được hết thân cây. Tôi chẳng biết cây phượng này có từ bao giờ nhưng từ ngày đầu tiên đặt chân đến mái trường này cây phượng đã đưa những tán lá to lớn vẫy tay chào đón em chính là thành viên của trường. Cũng chẳng biết cây phượng đã đồng hành với bao nhiêu thế hệ học sinh nữa rồi. Nhìn thây cây chẳng hề cao lớn như những thân cây khác trong sân trường, nhưng trên thân cây chi chít những cái u rất to, các cành phượng tỏa những tán lá to che mát cả một khoảng lớn sân trường. Có lẽ vì đã già, mà thân cây khoác lên mình một chiếc áo nâu sẫm, rễ cây to đến nỗi phơi mình trên mặt đấy. Đó chính là chỗ ngồi lí tưởng của chúng tôi mỗi trưa hè oi bức.
Học sinh chúng tôi đứa nào đứa nấy đều thích nhất là mùa hoa phượng nở. Bởi có lẽ lúc ấy cây phượng như đổi khác, một màu đỏ rực như ánh sáng làm thắp sáng cả một vùng trời vô cùng rộng lớn, và cũng cùng lúc đó chúng tôi được nghe những chú ve sầu tấu nên những dàn đồng ca mùa hạ. Nhưng quan trọng nhất vẫn là học sinh chúng tôi được nghỉ hè, được đi chơi học sinh mà ai chẳng thích mùa hè vì lẽ đó. Mùa thu đến một năm học mới bắt đầu, cây phượng thay cho mình một bộ áo màu xanh thẫm rất đẹp, lúc này những quả phượng bắt đầu lớn và dài ra trông rất giống những quả bồ kết size lớn, chúng tôi thường hái nó để làm đồ chơi.
Tôi rất yêu mái trường này, yêu thầy cô, yêu bạn bè, yêu cả cây phượng vĩ luôn gắn bó đồng hành cùng chúng tôi.
Bài văn tả cây phượng 7
Mùa xuân cứ thế lặng lẽ trôi qua đi, thế là mùa hè đang yêu lại đến. Một niềm vui nhỏ của lũ học trò đang đến nhưng lúc này đây chúng tôi lại chẳng muốn xa thầy cô, trường , xa bạn bè, xa bác bàng già và chị phượng vĩ xinh đẹp. Cây phượng mà lứa học sinh nào cũng thầm thì to nhỏ những bí mật suốt bao năm qua. Còn bây giờ thì những chùm hoa đỏ rực như đang thắp sáng lên cho một góc sân trường. Những chú ve sầu chăm chỉ cũng đã bắt đầu cất lên bản hòa phối dàn đồng ca mùa hạ. Mọi thứ đang hòa quyện phối hợp với nhau rất uyển chuyển nhịp nhàng như một bức tranh thiên nhiên sống động tuyệt mĩ.
Từ xa nhìn lại cây phượng như đang khoác trên mình một chiếc váy đó sang chảnh, tráng lệ. Gốc phượng to sần sùi đó chính là minh chứng cho thời gian đã trôi qua lâu như thế nào. Rễ cây nổi lên trên mặt đấy ngoằn nghèo và dài như những con rắn đang vui đùa và cùng nhau mừng mùa hè đến. Hoa phượng càng đỏ bao nhiêu thì lá của nó lại càng xanh bấy nhiêu. Cành cây đăm ra từ người mẹ của nó. Cuống hoa xanh mơn mỡn khoảng tám phân, thon dài, nối liền giữa bông hoa và cành hoa. Nụ hoa thật đẹp, lúc thoáng nhìn cứ tưởng hạt ngọc bích. Hoa phượng nở từng chùm, một màu đỏ rực như muốn tô điểm lên vẻ đẹp lộng lẫy của ngày hè ở trường em. Hoa phượng đỏ rực thế mà sao hiền diệu quá. Khi có một làn gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm hoa phượng rơi xuống đất.Nhưng không vì thế mà phượng lấy làm buồn bã, cứ hàng ngày, phượng lại cho ra những bông hoa đẹp của tuổi học trò.Và rồi cuối cùng những bông hoa phượng nở đầy cả cây. Có ai biết rằng, giữa chùm hoa màu đỏ rực đó là nỗi nhớ thương của học trò nhớ thầy cô, bạn bè, trường lớp. Năm cánh hoa phượng mịn như nhung, lung linh dưới nắng hè, có lúc rực lên như chứa lửa chứa nắng. Giữa năm cánh hoa là nhụy hoa như những cô tiên áo vàng đáng tỏa hương thơm ngát, lan tỏa khắp cả khu vườn.Cánh hoa phượng như những anh hùng vĩ đại đã hi sinh vì tổ quốc thân yêu. Màu vàng của nhị hoa như màu da của con người Việt Nam. Hoa phượng như lá cờ đỏ, sao vàng. Thể hiện cho sự anh dũng, yêu Tổ Quốc bao đồng bào dân tộc đã hi sinh vì Tổ Quốc mến yêu. Màu máu đỏ như hòa quyện với màu hoa phượng, để nhắc nhở chúng em nhớ đến những chiến sĩ của đồng bào dân tộc mà cố gắng học tập thật giỏi để mai sau Tổ Quốc giàu đẹp.
Lũ học trò chúng tôi đứa nào đứa nấy trong lòng đều coi chị phượng là người bạn tri kỉ chia sẻ những buồn vui, bí mật. Cứ mỗi khi tiếng trống trường điểm giờ ra chơi chúng tôi ùa nhau đi ra như bầy ong vỡ tổ để đến bên gốc phượng kể chuyện tâm tình. Có bạn thì trên khuôn mặt ánh lên sự rạng rỡ vì vừa đạt được điểm 10 tròn trĩnh, có bạn thì trên khuôn mặt ánh lên nỗi niềm, tâm sự.Chẳng có gì thích thú hơn khi được ngồi dưới gốc phượng tận hưởng cái mát của những bóng cây, thật dễ chịu. Những tiếng ve râm ran trên cành như đang xua đuổi những mệt mỏi sau giờ học căng thẳng. ong không khí nhộn nhịp, nàng phượng vẫn lặng lẽ đứng nhìn chúng em vui chơi, đùa giỡn, em chợt thấy ánh mắt phượng rộn lên. Vẫy tay trong nắng . Rồi những buổi chúng em nhặt những cành phượng để chơi đá gà. Lũ học trò chúng em tụm năm, tụm ba lại mà không biết rằng chị phượng cũng đang đón chờ kết quả.
Bài văn tả cây phượng 8
Trường học là nơi chúng ta có biết bao kỉ niệm với thầy cô bạn bè và cả góc nhỏ thân thương nữa. Mỗi lần nhắc đến thời cắp sách đến trường hồn nhiên tinh nghịch ấy không thể thiếu được hình ảnh cây phượng già vẫn đang đứng sừng sững ở góc sân trường quen thuộc. Phượng đã trở thành người bạn thân thiết của thời học sinh chứng kiến bao buồn vui của tuổi học trò.
Cây phượng này có lẽ đã được trồng lâu lắm rồi. Tôi nghe nói khi thành lập trường đã trồng cây phượng này như vậy tuổi của trường chính là tuổi của cây phượng. Thân cây vô cùng to lớn và sần sùi, thỉnh thoảng nổi lên những cục u to bự, phải hai vòng tay ôm mới xuể. Từ thân mẹ tỏa ra những cành cây nhỏ hơn. Cành cây tựa như những cánh tay gầy guộc đang chải tóc cho mây xanh trên trời cao. Tán cây xanh ngắt và rộng từ xa nhìn lại như một chiếc dù lớn che mát cho một khoảng sân trường rộng lớn. Lá phượng màu xanh non nhìn hao hao giống lá me, nhìn nó mảnh mai yếu ớt bởi vậy chỉ cần từng đợt gió nhẹ lượt qua ta có thể chứng kiến từng cơn mưa lá phượng . Khoảnh khắc này cũng thật đẹp. Mỗi lần ánh nắng chiếu qua kẽ lá là lại tạo thành vô vàn những chấm nhỏ li ti in xuống sân trường. Rễ cây to và cứng, có những chiếc rễ trồi cả lên mặt đất trông như những con rắn đang bò ngoằn nghoèo. Xuân qua hè đến, khi những chú ve chơi bản hợp xướng quen thuộc cũng là lúc hoa phượng bừng nở. Hoa phượng và ve đã trở thành nét đặc trưng mà nhắc đến mùa hè ta không thể không nghĩ đến. Mới ngày nào còn là những nụ hoa chúm chím, be bé xinh xinh, hôm nay, phượng đã nở bừng rực rỡ chẳng hề báo trước, làm mọi người không khỏi ngạc nhiên, bất ngờ. Phượng không phải là một đóa, một cành, phượng là cả một bầu trời đỏ rực. Hoa phượng gốm 5 cánh thắm, mỏng như cánh bướm ôm ấp lấy nhụy hoa vàng tươi. Mỗi bông phượng đỏ rực tựa như ngọn lửa cháy, được tạo thành vô vàn những con bướm đậu khít nhau. Giữa đám lá xanh biếc, phượng vươn mình đầy kiêu hãnh, tô điểm cho nền trời bằng những chùm pháo hoa rực rỡ. Phượng làm bừng sáng cả một góc sân trường, trong nắng sớm, phượng tinh khôi đầy tươi mới. Những cơn mưa rào mùa hạ ghé qua làm dịu bớt cái màu đỏ ấy lại, vô vàn cánh hoa theo mưa rơi lả tả trong niềm tiếc nuối của học trò.
Hoa phượng không phải tự nhiên mà được người ta ưu ái gọi bằng cái tên hoa học trò bởi lẽ nó gói gọn bao nỗi niềm, tâm sự của những năm tháng đẹp nhất đời người. Phượng có mặt trong mọi ngách của quãng đời học sinh. Phượng lấp ló ngoài cửa sổ nghe cô giáo giảng bài. Giờ ra chơi, dưới bóng phượng râm mát, chúng tôi lại cùng nhau nô đùa, trò chuyện. Nhìn sắc phượng đỏ thắm tự bao giờ, lòng mỗi người học sinh lại bồn chồn, lo lắng không yên: vậy là một mùa thi nữa sắp đến gần. Phượng giờ đây lại chứng kiến cả những âu lo, vất vả của những giờ ôn bài. Đối với những người học sinh cuối cấp sắp phải rời xa mái trường, phượng làm nên giờ phút chia tay lệ trào nơi khóe mắt. Những cánh phượng hồng được ép trong cuốn sổ lưu bút trao nhau mà chất chứa biết bao lưu luyến, bịn rịn. Góc phượng già gắn liền với giờ ra chơi hôm nào trở thành nơi diễn ra những cuộc chia tay trong tiếc nuối, bao lời yêu thương được nói ra sao mà thân thương đến thế. Và rồi kì nghỉ hè đến, học sinh về hết, chỉ còn cây phượng già đứng lặng lẽ như người bảo vệ thầm lặng cho ngôi trường mến yêu.
Nhờ có phượng mà thời học sinh của mỗi người trở nên thật đặc biệt và ý nghĩa. Phượng mãi mãi ở trong tim chúng ta, gợi nhắc về một thời hồn nhiên mà biết bao yêu thương, gắn bó.
Bài văn tả cây phượng 9
“ Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. em chở mùa hè của tôi đi đâu…”. Mỗi lần tình cờ nghe được giai điệu du dương ấy, lòng tôi lại buồn man mác. Những câu ca gợi cho nghĩ đến một loài hoa mà gắn bó suốt thời học sinh với tôi.
Cũng chẳng hiểu vì lí do gì mỗi lần hoa phượng xuất hiện trong đầu tôi tôi tưởng tượng ngay đến hàng trăm hàng nghìn những đốm lửa đang cháy rực ấm nóng mà chói chang. Những ai dành cho hoa phượng một tình yêu thầm kín luôn nói rằng “ Hoa phượng đẹp vì nó biết cống hiến hết vẻ đẹp của nó”. Phương không khoác lên mình bộ áo đỏ thẫm như những cành hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và rất tươi tắn. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay. Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành. Khoảng thời gian đầu hè chính là lúc mà phượng tự mình thắp lên những đốm lửa nhỏ. Tôi không biết những người khác yêu hoa phượng vì lí do gì nhưng có lẽ đối với tôi lí do là phượng đã khắc ghi những dấu mốc quan trọng trong cuộc đời tôi. Khi phượng nở cũng tức là mùa thi đã về rồi. Ở nơi đó có những lúc tôi mỉm cười vì thành công những cũng không ít lần thất bại trong nước mắt, nó mài dũa tôi trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn bao giờ hết. Phượng càng nở rộ, càng đẹp thì mùa chia tay càng cận kệ. Nghĩ đến thôi ôi lòng tôi tràn ngập những nỗi buồn tâm sự chẳng biết nói cùng ai. Năm nào cũng vậy, dù biết rằng điều đó chắc chắn sẽ xảy ra nhưng sao tôi chẳng thể kìm lòng nổi được cái cảm giác bồi hồi xao xuyến ấy. Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục đục cho những ngày hè sôi động. tuy những ngày hè vui vẻ đang chực đón chờ, nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm. Bạn bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi buồn thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế.
Hoa phượng đẹp theo một cách rất riêng, rất đặc biệt và tất nhiên nó cũng mãi mãi là biểu tượng của tuổi học trò. Hoa phượng cũng có những điểm chung rất thú vị đối với chúng tôi đó là luôn ngây thơ, tinh khiết sống hết mình cống hiến hết mình chẳng ngần ngại đắn đo. Dưới mái trường gắn bó bao năm tháng tuổi học trò, chẳng phải ai chứng kiến chúng tôi trưởng thành nữa mà đó chính là phượng, một người bạn luôn luôn nồng nhiệt đón tiếp chúng tôi vào và lặng lẽ tiễn chúng tôi ra khỏi trường để đi tiếp những con đường mới. Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nhớ những bông hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò.
Hoa phượng chẳng biết từ lúc nào mà đã trở thành một phần máu thịt trong bản thân tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho một thời học trò đầy cảm xúc
Bài văn tả cây phượng 10
Phương không thơm nức mũi như những loài hoa khác, cũng chẳng đẹp sặc sỡ, nhưng phượng đỏ và phượng nhiều, phượng có một linh hồn sắc sảo mênh mang.
Phượng không phải là một đoá, không phải vài cành; phượng đây là cả một loạt, cả một vùng, cả một góc trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần tử của cái xã hội thắm tươi; người ta quên đoá hoa, chỉ nghĩ đến cây, đến hàng, đến những tán lớn xoè ra, trên đậu khít nhau bằng muôn ngàn con bướm thắm. Màu hoa phượng chói lói, sinh sống như sắc máu người. Ấy là lời kêu kỳ bí của mùa hè; trong nắng chói chang, mùa hè thét lên những tiếng lửa.
Hoa càng đỏ rực càng nở rộ, thì tán lá lại càng xanh hơn bao giờ hết. Khi phượng nở luôn có cảm giác gì đó rất hỗn loạn vừa buồn mà lại vừa vui. Phượng mong manh yếu đuối vô cùng, chỉ cần một đợt gió nhẹ cũng đã có thể làm phượng rơi như mưa trong gió. Cảnh tượng nay bạn phải chứng kiến một lần trong đời mới có thể tưởng tượng hết được vẻ đẹp thiên nhiên, vẻ đẹp của đất trời. Có ai từng thắc mắc vì sao hoa phượng lại có tên gọi khác là hoa học trò chưa? Chẳng phải tự nhiên mà người ta ưu ái gọi nó là cái tên gần gũi và thân thương đó bởi lẽ hoa phượng luôn gắn bó với tụi học trò chúng tôi. Phượng luôn dõi theo chúng tôi, chia sẻ những buồn vui và khi phượng nở đó chính là dấu mốc quan trọng trong cuộc đời học sinh chúng tôi.Còn ai quen với phượng cho bằng bọn cắp sách đến trường một ngày hai buổi! Còn ai có linh hồn tươi thắm để quan hoài với phượng thắm tươi?
Khi nàng tiên xuân ban phát những tia nắng ấm áp cho nhân loại, cũng là khoảng thời gian vạn vận cây côi đâm chồi nảy lộc. Phượng cũng không ngoại lệ, những mầm non xanh mơn mởn hao hao giống lá me non, lúc đầu còn e ấp như nàng thiếu nữ dần dần xoè ra cho gió đưa đẩy. Lòng cậu học trò phơi phới làm sao! Cậu chăm lo học hành, rồi lâu cũng vô tâm quên màu lá phượng. Một hôm, bỗng đâu trên những cành cây báo ra một tin thắm: Mùa hoa phượng bắt đầu. Đến giờ chơi, học trò ngạc nhiên nhìn trông: Hoa nở lúc nào mà bất ngờ dữ vậy! Bình minh của hoa phượng là một màu đỏ còn non, nếu có mưa, lại càng tươi dịu. Ngày xuân dần hết, số hoa tăng, màu cũng đậm dần. Rồi hoà nhịp với mặt trời chói lọi, màu phượng mạnh mẻ kêu vang; hè đến rồi! Khắp thành phố bỗng rực lên, như đến tết nhà nhà đều dán câu đối đỏ. Sớm mai thức dậy, cậu học trò vào hẳn trong mùa phượng; thôi nghỉ hè sắp đến đây! Mùa thi cử sắp đến. Phượng cứ nở. Phượng cứ rơi. Bao giờ cũng có hoa phượng rơi, bao giờ cùng có hoa phượng nở. Nghỉ hè đã đến. Học sinh sửa soạn về nhà. Nhà chưa về, cái vui gia đình đâu chưa thấy, chỉ thấy xa trường, rời bạn; buồn xiết bao! Những cuộc tình duyên giữa bạn hè đến lúc rẽ chia, cũng rẽ chia dưới màu hoa phượng; dù hữu tâm, dù vô tình, người nào cũng có sắc hoa phượng nằm ở trong hồn. Phượng xui ta nhớ cái gì đâu. Nhớ người sắp xa, còn đứng trước mặt… Nhớ một trưa hè gà gáy khan… Nhớ một thành xưa son uể oải…
Thôi học trò đã về hết, hoa phượng ở lại một mình. Phượng đứng canh gác nhà trường, sân trường. Hè đang thịnh, mọi nơi đều buồn bã, trường ngủ, cây cối ngủ. Chỉ có hoa phượng thức đề làm vui cho cánh trường. Hoa phượng thức nhưng thỉnh thoảng cũng mệt nhọc, muốn lim dim. Gió qua, hoa giật mình, một cơn hoa rụng.
Cứ như thế, hoa-học-trò thả những cánh son xuống cỏ, đếm từng giây phút xa bạn học sinh! Hoa phượng rơi, rơi… Hoa phượng mưa. Hoa phượng khóc. Trường tẻ ngắt không tiếng trống, không tiếng người. Hoa phượng nở, hoa phượng nhắc nhở. Ba tháng trời đằng đẵng. Hoa phượng đẹp với ai; khi học sinh đã đi cả rồi!
Rất hay.