Chùm thơ về cha mẹ xúc động rơi nước mắt

Ngày con sinh chào đời, với cha mẹ đó là ngày hạnh phúc nhất. Vì con, cha mẹ đã hy sinh tất cả chỉ mong con được khỏe mạnh, bình an. Trên đời này chỉ có mẹ, có cha là người yêu thương con vô điều kiện. Hạnh phúc của con là niềm vui của cha mẹ. Nỗi đau của con mẹ cha ước gì mình có thể gánh thay. Dẫu cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, tình yêu ấy vẫn vẹn nguyên, không bao giờ vơi cạn.

Bởi thế, thơ về cha mẹ luôn xúc động, nghẹn ngào, làm thổn thức hàng triệu triệu con tim. Ai đọc thơ viết về cha mẹ chẳng thấy bóng dáng đấng sinh thành của mình trong đó. Hiểu được điều đó hocde.vn sưu tầm dành tặng bạn những bài thơ hay nhất về cha mẹ dưới đây. Hãy đọc và cảm nhận nhé

Thơ về cha mẹ

chum-tho-ve-cha-me-xuc-dong-roi-nuoc-mat-1

Thơ về mẹ

Mẹ – tiếng gọi thiêng liêng, cao quý. Mẹ đâu chỉ là người sinh ra con, cho con hình hài mà hơn hết là người đã yêu con hơn cả sinh mạng của mình. Vì con mẹ sẵn sàng làm tất cả. Với mẹ con là nguồn sống, là tương lai, là hy vọng. Thơ về mẹ bởi thế luôn chạm sâu đến trái tim của những người con

Bài 1. Mẹ Tôi

Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bước

Tần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằn

Bàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằn

Chỉ muốn cho con được bằng chúng bạn

 

Rồi xuân qua – Rồi tới mùa nắng hạn

Giọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưa

Ngó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưa

Mẹ yên lòng vì con đang say giấc..

 

Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấc

Tấm lưng còng chắn gió rét đêm đông

Miếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồng

Con no bụng mẹ ấm lòng biết mấy

 

Cả cuộc đời mẹ không cần con thấy

Mẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vui

Biết tự lo thân… không mãi phải sống vùi

Là mẹ đã thỏa lòng mong đợi.

Bài 2. Mẹ là tất cả

Mẹ là cơn gió mùa thu

Cho con mát mẻ lời ru năm nào

Mẹ là đêm sáng trăng sao

Soi đường chỉ lối con vào bến mơ

Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ

Cho con thành tựu được nhờ tấm thân

Mẹ thường âu yếm ân cần

Bảo ban chỉ dạy những lần con sai

Mẹ là tia nắng ban mai

Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng

Lòng con vui sướng nào bằng

Mẹ luôn bênh cạnh …nhọc nhằn trôi đi

Mẹ ơi con chẳng ước gì

Chỉ mong có Mẹ chuyện gì cũng qua

Vui nào bằng có Mẹ Cha

Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương

Cho con dòng sữa ngọt đường

Mẹ là ánh sáng vầng dương dịu kỳ

Xua đêm tăm tối qua đi

Mang mùa xuân đến thầm thì bên con

Với con mẹ là tất cả, là ánh sáng, là vầng dương, là dòng sữa mát lành, là ánh ban mai, là đêm sáng trăng sao… xua tan mọi tan mọi khó khăn vất vả. Có mẹ ở bên con như được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua mọi giống gió trong cuộc đời. Mẹ là người mang mùa xuân đến bên con suốt đời.

Bài 3: Nếu mẹ là..

Nếu mẹ bỗng hoá thành vầng trăng

Thì con xin được làm dòng suối mát

Suối chan hoà trong ánh trăng bát ngát

Con ngoan hiền trong tình mẹ bao la

Nếu mẹ bỗng là một vầng dương

Con xin làm một loài cây cỏ

Cây không thể thiếu mặt trời đỏ

Cũng như con chẳng thể thiếu người

Nếu mẹ bỗng tan thành cơn gió

Con sẽ là đồng ruộng xanh tươi

Gió mơn man ngọn lúa vui cười

Hai mẹ con ta cùng ca hát

Nếu mẹ bỗng…

Thôi mẹ ơi mẹ đừng là gì nữa

Con muốn mẹ chỉ là mẹ thôi

Mẹ của con có một trên đời

Bài 4: Mẹ ơi

“Đắng cay ngậm quả bồ hòn,

Ngậm lâu hoá ngọt! Mẹ còn đùa vui!

Sinh con mẹ đã sinh đời,

Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?

Quanh năm có nghỉ ngày nào?

Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.

Rét đông đi cấy đi cày,

Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.

Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài,

Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.

 

Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,

Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.

Cắn răng bỏ quá trăm điều

Thuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này.

Mẹ là tạo hoá tháng ngày

Làm ra ngày tháng sâu dày đời con…”

chum-tho-ve-cha-me-xuc-dong-roi-nuoc-mat-2

Bài số 5: Mẹ của con

Khi con chưa gọi sõi tiếng cha

Con đã chỉ còn có mẹ

Cha ra đi khi con còn quá bé

Trong trí nhớ con chỉ có bóng mẹ gầy.

Hai mươi năm rồi mẹ ơi từ ngày ấy

Mẹ bên con sớm tối nhọc nhằn.

Lo cho con từ miếng ăn giấc ngủ

Mẹ hiểu con hơn cả bản thân con.

Hai mươi năm qua mẹ ơi con vẫn nhớ

Những đêm con sốt cao mẹ thức trông con

Mẹ nắm chặt tay con mỗi lúc cựa mình

Con nào có thể quên được bàn tay mẹ.

Con lớn lên trong tình thương của mẹ

Mẹ là mẹ, là cha, là người bạn của con.

Hai mươi năm mẹ đã cùng con

Dõi theo con từng nhịp chân con bước.

Con giờ đây đã lớn khôn hơn trước

Nhưng vẫn là con bé bỏng thưở nào

Bàn tay mẹ vẫn ấm áp làm sao?

Vẫn là bàn tay con luôn ghi nhớ.

Con vẫn biết và con luôn nhớ

Hình ảnh người mẹ tảo tần, chịu thương, chịu khó hiện lên thật đẹp trong bài thơ. Tuổi thơ con lớn lên không có cha, mẹ vừa là mẹ vừa là cha, hy sinh cả tuổi thanh xuân để nuôi con khôn lớn. Bóng mẹ gầy luôn bên con từ miếng ăn đến giấc ngủ. Thiếu vắng bóng cha nhưng con không cô đơn, không lạc lõng, không tủi thân vì luôn có mẹ ở bên. Vẫn ánh mặt dịu dàng ấy, vẫn là cái nắm tay thật chặt ấy mỗi đêm con sốt cao, vẫn là lời yêu ấy… Tất cả là hành trang con mang theo trong suốt cả cuộc đời. Với con mẹ là tất cả, là tình yêu, là nỗi nhớ.

Bài số 6: Mẹ!

Chưa bao giờ con viết trọn bài thơ về Mẹ

Bởi chẳng đủ ngôn từ … để kể hết lòng Mẹ bao la

Mẹ – người đàn bà cả đời hứng giông bão phong ba

Che chở các con, nhẹ nhàng nâng niu con từng bước

 

Mẹ – người đàn bà chẳng quản nhọc nhằn để vẹn toàn sau trước

Tóc trắng hết cả đầu, đôi má cóp, da nhăn

Người mà đêm ngày vượt qua những khó khăn

Dù lòng có đói, vẫn mỉm cười cho các con no ấm

 

Mẹ – từ lúc sinh con ra cho đến khi mắt nhắm

Hy sinh cuộc đời chỉ đổi lấy nụ cười trẻ thơ

Mẹ – bờ vai gầy run run theo nhịp võng ầu ơ

Thấy con khôn lớn là thấy mình hạnh phúc

 

Con chưa bao giờ viết trọn bài thơ về Mẹ

Bởi chẳng thể nào nói hết được sự hy sinh

Mẹ đẹp hơn cả trăm ngàn đóa hoa xinh

Người đàn bà – trái tim vĩ đại hơn mặt trời rực rỡ

 

Con không thể nào viết trọn bài thơ về Mẹ

Và cũng chẳng thể nào nói hết được

con yêu Mẹ

Mẹ ơi!

Đọc bài thơ ai chẳng thấy mắt mình rưng rưng. Tác giả Hương Ngọc Lan đã nói hộ nỗi lòng của biết bao người con về mẹ. Mẹ – người đàn bà vĩ đãi hơn cả ánh mặt trời rực rỡ. Viết về mẹ sẽ chẳng có ngôn từ nào có thể diễn tả được, so sánh được. “Con yêu mẹ, mẹ ơi”, đó là lời kết chân thành, sâu lắng của bài thơ, là lời mà bất cứ người con nào cũng muốn gửi đến mẹ.

Bài 7: Công ơn cha mẹ

Cuộc đời bao nỗi đắng cay

Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào

Hôm nay nước mắt tuôn trào

Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang

Cho con cuộc sống vinh quang

Tương lai tươi sáng, muôn vàng mai sau

Tóc nay mẹ đã bạc màu

Vì bao khổ cực, dải dầu sớm trưa

 

Thương con không quảng nắng mưa

Thức khuya dậy sớm, mưa giông không màng

Gian lao khổ cực nào than

Cho con no đủ, hiên ngang với đời

Con đây chẳng nói nên lời

Nghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghi

Lạy cha lạy mẹ con quỳ

Công ơn trời biển, đời đời không quên.

Đọc những bài thơ về cha mẹ hay nhất mà hocde.vn sưu tầm dành tặng nói trên ai chẳng xúc động, nghẹn ngào. Hãy yêu thương mẹ cha khi còn có thể, công ơn sinh thành, dưỡng dục phải đặt lên hàng đầu, phải khắc cốt ghi tâm. Như thế mới xứng đạo làm con.

Thơ về cha

chum-tho-ve-cha-me-xuc-dong-roi-nuoc-mat-3

Bên cạnh những vần thơ viết về mẹ sâu lắng, ngọt ngào thì những vần thơ viết về cha cũng không kém phần xúc động, làm người đọc rơm rớm nước mắt. Hãy cảm nhận tình yêu của cha qua những bài thơ dưới đây, hẳn bạn sẽ nhìn thấy bóng dáng người cha thân yêu tảo tần của mình trong đó.

Bài 1: Cha Tôi

Đời cha khó nhọc gian truân lắm

Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi

Những đêm đông lờ lững mây trôi

Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh

 

Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh

Dáng lom khom gánh bó củi tròn

Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn

Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn

 

Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn

Chén canh rau cha nuôi nấng đời con

Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn

Chút tài mọn con chưa làm nên sự

 

Cha đã già con vẫn đứa con hư

Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi

Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi

Cha vẫn là người dẫn lối đời con

Bài 2: Thương Cha

Thương cha nhiều lắm cha ơi

Cày sâu cuốc bẫm, một đời của cha

Đồng gần rồi tới ruộng xa

Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi

 

Nếp nhăn vầng trán bên đời

Vai cha mái ấm bầu trời tình thương

Dìu con từng bước từng đường

Lo toan vất vả đêm trường năm canh

 

Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành

Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che

Cha là chiếc võng trưa hè

Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào

 

Cha là những hạt mưa rào

Cho con uống mát biết bao nhiêu lần

Giờ đây con đã lớn khôn

Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!

Hình ảnh người cha tảo tần khuya sớm hiện lên thật đẹp trong thơ. Vì con cha một đời lam lũ: cày sâu cuốc bẩm, ôm mưa nắng, bàn tay khô cứng sỏi sành, lo toan vất vả đêm trường… Cha chính là hạt mua rào để con uống mát, là chiếc võng trưa hè ru con ngủ ngon… Công lao ấy như núi Thái Sơn, dẫu con có đi hết cuộc đời này vẫn không bao giờ đền đáp hết.

Bài 3: Nhớ Về Cha Yêu – Tác giả: Lê Sáng

Con đã quen rồi hơn hai bảy mùa xuân

Vắng tiếng cha, vắng nụ cười ấm áp

Ngày tháng qua đi như mây trôi bèo dạt

Nghĩ thương cha, tan nát cả cõi lòng.

 

Con đã quen rồi hơn hai bảy mùa đông

Cái giá lạnh thiếu thân hình che chở

Thiếu cả lời khuyên, thiếu lời dạy dỗ

Con không cha nào có thấy vui.

 

 

Thu đang sang con quen với ngậm ngùi

Ôm lấy mẹ cắn môi con chịu

Ngày một già đi, mẹ giờ đã yếu

Tại vắng cha ! Mẹ thiếu tình thương.

 

Hai bảy năm qua một mình mẹ một giường

Đêm con ngủ mà mẹ không ngủ được

Bờ mi cay lệ con tràn sướt mướt

Cha ơi cha ! Cha đang ở nơi đâu ?.

 

Con cũng đã quen với nắng hạ cháy đầu

Nhớ khi nhỏ cha thường hay quát mắng

Vì sợ con đau, sợ làn da con sạm

Nhưng hôm nay, ai sẽ ở bên con.

 

Hai bảy năm rồi con thèm một lần ôm

Thèm được nắm tay được ân cần che chở

Và muốn gọi cha nhẹ nhàng là bố

Thật thân quen thật ấm áp cha à !.

 

Từ bây giờ thì mãi mãi gọi cha

Không khác hơn bởi đó là định mệnh

Người đã xa con, xa mẹ già đáng kính

Để đến một phương trời mà chỉ có mình cha.

Bài thơ là tiếng nấc nghẹt ngào của tác giả khi nhớ về người cha thân yêu. Cha rời xa thế gian đã 27 năm, với con – với mẹ khoảng thời gian ấy thật dài nhưng nó không đủ làm phải nhạt hình ảnh cha trong con.

Bài thơ là nỗi đau, nỗi nhớ da diết của tác giả khi nghĩ về cha. 27 năm vắng bóng cha trong cuộc đời nhưng với con thời gian không là gì, nó không đủ sức làm phai nhạt những ký ức về cha trong con.

Con ước gì được gặp cha trong cơn mơ, được nắm tay cha, được cảm nhận hơi ấm của cha trong cái ôm giữa mùa đông cho thỏa nỗi khát khao, nhớ mong. Bài thơ đâu chỉ là nỗi niềm riêng của tác giả mà còn là nỗi niềm của biết bao người con.

Bài số 4: Lục Bát Về Cha

Cánh cò cõng nắng qua sông

Chở luôn nước mắt cay nồng của cha

Cha là một dãi ngân hà

Con là giọt nước sinh ra từ nguồn

 

Quê nghèo mưa nắng trào tuôn

Câu thơ cha dệt từ muôn thăng trầm

Thương con cha ráng sức ngâm

Khổ đau hạnh phúc nảy mầm thành hoa.

 

Lúa xanh xanh mướt đồng xa

Dáng quê hoà với dáng cha hao gầy

Cánh diều con lướt trời mây

Chở câu lục bát hao gầy tình cha.

Bài số 5: Công Cha

Cha cõng cặp sách đến trường

Cõng bao nặng nhọc, trên đường tương lai

Thân gầy vác nặng đôi vai

Ngày ngày lam lũ, đôi tay lấm sình

Một đời cha đã hy sinh

Nuôi con khôn lớn, gánh tình thương con.

Cha đi đến đá cũng mòn

Đến sông cũng cạn, trăng còn quen cha

Tình cha rộng lớn bao la

Cho ta khôn lớn, cho ta bầu trời

Khi ta chập chững vào đời

Cha nuôi cha dạy sáng ngời nhân tâm

Sống đời nhân nghĩa trọng tâm

Làm người phải biết, chữ tâm hàng đầu

Để mây vẫn mãi trên đầu

Đôi chân đạp đất, tâm làu trung cang

Cho đời ta sống thênh thang

Tình cha vẫn mãi vương mang bên mình

Thương cha biết mấy nghĩa tình

Công ơn cha tặng cho mình ngày nay.

chum-tho-ve-cha-me-xuc-dong-roi-nuoc-mat-4

Bài 6: Con của cha – Người bạn nhỏ – Nguyên Dũ

Rồi một ngày con sẽ lớn bằng cha

Con sẽ thấy bầu trời bao la lắm

Hãy cứ bước dù đường đi lạ lẩm

Vì còn cha luôn thầm lặng dõi theo

 

Đường con đi dù lên núi xuống đèo

Dù gian khổ cũng luôn theo lý tưởng

Hãy hoạch định và con luôn định hướng

Rồi thành công là phần thưởng gian lao

 

Con của cha hãy thắp lửa lên nào

Biến mơ ước con hằng bao ấp ủ

Thành con sóng dâng trào như thác lũ

Hãy vững lòng con có đủ tài ba

 

Bạn đồng hành con hãy nắm tay cha

Đừng lo ngã vì có cha bên cạnh

Hãy ngước mặt nhìn trời cao lấp lánh

Hỡi thiên thần trong ánh mắt của cha

 

Tạ ơn trên ban tặng một món quà

Để cha được đời cha luôn có bạn

Người bạn nhỏ đồng hành cùng năm tháng

Nắm tay nào cười rạng rỡ lên coi!!!

Những bài thơ về cha mẹ luôn lấy đi nước mắt của nhiều người đọc. Đơn giản bởi nó chân thành, nó hiện thực như chính cuộc đời vậy.

Thơ ngắn hay về cha mẹ

chum-tho-ve-cha-me-xuc-dong-roi-nuoc-mat-5

Ngắn gọn, súc tích, không cần dài dòng câu chữ nhưng những bài thơ ngắn hay về cha mẹ luôn có sức lay động đặc biệt với người đọc. Hãy đọc và cảm nhận nhé!

Bài 1

Mẹ là dòng sông

Cho tôi tắm mát

Mẹ là khúc hát

Ru tôi lớn khôn

Bài 2: Nhớ lời cha mẹ

“Mẹ là biển cả thênh thang,

Cha là ngọn núi cao sang giữa đời,

Cho con cuộc sống tuyệt vời

Với bao no ấm từ thời ấu thơ.

Mẹ hiền dìu những giấc mơ

Cho con chấp cánh bay vào tương lai,

Ơn cha nghĩa mẹ đong đầy

Sớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.

Bài 3

“Tìm đâu nữa giữa mầu băng giá

Dáng Mẹ hiền khuất ngả ngàn thu.

Đâu còn nghe tiếng Mẹ ru

Tình Cha nghĩa Mẹ đắp bù được sao?”

Bài 4: Chỉ có thể là mẹ

“Nắng dần tắt trên con đường nhỏ,

Dáng mẹ gầy giẹo giọ liêu xiêu.

Mẹ về để nấu cơm chiều,

Bữa cơm đạm bạc thương yêu ấm lòng.”

Bài 5: Lòng mẹ

“Lo từng giấc ngủ à ơi,

Mảnh quần vải áo những lời hát ru.

Nhiều hôm gió bão mịt mù,

Mái tranh dột nước phải thu lại gần.

Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân,

Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang.

Những đêm lệ ướt hai hàng

Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn

Bài 6: Mẹ ơi

“Mẹ ơi tuổi đã xế chiều,

Mà sao đời mẹ quá nhiều khổ đau.

Thời gian nhuộm bạc mái đầu,

Vẫn chưa qua hết bể dâu kiếp người.

Thơ về cha mẹ là mạch nguồn vô tận của thi ca, nhạc họa mọi thời đại. Cái mạch nguồn ấy cứ chảy mãi, chạy mãi chẳng thể nào vơi cạn, chạm sâu vào trái tim người đọc, giúp mỗi người con chúng ta biết sống tốt hơn, trọn đạo hiếu hơn. Chùm thơ nói trên của hocde.vn hy vọng sẽ mang đến cho bạn những trải lòng thật tuyệt vời.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *