Những vần thơ lục bát hay nhất về quê hương, về mẹ, về bạn bè, về thầy cô

Thơ là tiếng lòng của cuộc sống. Tình yêu, tình bạn, tình mẫu tử, tình thầy trò… đều được ký họa rất sâu sắc trong thơ, trọng nhạc, trong hội họa. Trong đó, thơ lục bát nhẹ nhàng, sâu lắng được nhiều người yêu thích nhất. Nếu bạn yêu thơ, đừng bỏ qua chùm thơ lục bát hay hocde.vn dành tặng dưới đây.

Bài thơ lục bát về thầy cô

Thầy cô – hai tiếng thân thương, gần gũi đối với mỗi người ở tuổi cắp sách đến trường. Đó là người lái đò thầm lặng, tận tụy đưa bao chuyến đò cập bến tri thức. Thơ viết về thầy cô rất phong phú với đủ thể loại, song những bài thơ lục bát về thầy cô ngọt ngào, xúc động hơn cả. Dưới đây là những bài thơ lục bát hay tri ân cô thầy bạn có thể tham khảo.

  1. Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồn

Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây

Thầy ru hết cả mê say

Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêm

Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày

Trong em hạt chữ xếp dày

Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trường

Xin lời ru được dẫn đường em đi

Con đường thầy ngỡ đôi khi

Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!

Hẳn là thầy cũng già thôi

Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em

Thì dù phấn trắng bảng đen

Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình

  1. Bụi Phấn

Thầy con giờ đã già rồi

Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu

Phấn rơi bạc cả mái đầu

Đưa con qua những bể dâu cuộc đời

Mỗi khi bụi phấn rơi rơi

Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương

Cho con vững bước nẻo đường

Hành trang kiến thức, tình thương của thầy

Biết bao vất vả, đắng cay

Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời

Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời

Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!

Trọn đời con mãi tự hào

Cúi đầu cung kính … thương sao dáng thầy

Dẫu đời xuôi, ngược đó đây

Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa

Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?

Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dâng thầy

Cho con cuộc sống hôm nay

Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!

  1. Chuyến Đò Tri Thức

Tôi về thăm mái trường xưa

Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây

Pha sương mái tóc cô thầy

Bảng đen phấn trắng…còn đây căn phòng

Con đò neo đậu bến sông

Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương

Bằng lăng tím rụng cuối đường

Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè

Ríu ran chim hót cành me

Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ

Bên trang giáo án từng giờ

Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông

Ngoài sân vương sợi nắng hồng

Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.

  1. Lời Tri Ân

Người thầy áo bạc sờn vai

Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng

Tình thầy con mãi nặng mang

Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim

Dù bao dâu bể nổi chìm

Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời

Đêm trường giấc ngủ chơi vơi

Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay

Trường xưa in đậm dấu giày

Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi

Từng trò từng lớp xa xôi

Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo

Đôi dòng ngăn cách trông theo

Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi

Chiều rơi nắng đã tắt rồi

Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung.

  1. Ơn Thầy

Trăm năm Đạo giữ ở đời

Tiên học chữ Lễ sau rồi chữ Văn

Ơn Thầy khai sáng chữ Nhân

Công Thầy vun đắp bao lần chữ Tâm

Dạy luôn chữ Hiếu tình thâm

Khắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngày

Chữ Đức Thầy dạy đến nay

Cả luôn chữ Tín mai này lập danh

Chữ Trung thấm nghĩa sẽ thành

Có thêm chữ Chí xứng anh hùng rồi

Chữ Hướng làm vốn cuộc đời

Theo cùng năm tháng chữ Người đã lên

Lời Thầy em vẫn không quên

Bao nhiêu chữ ấy mang bên suốt đời

Cho dù vật đổi sao rời

Ơn Thầy khắc cốt những lời năm xưa.

  1. Người lái đò

Một đời người – một dòng sông…

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

‘Muốn qua sông phải lụy đò’

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa …

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc – mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

  1. Thầy và chuyến đò xưa

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian

  1. Thưa thầy

Thưa thầy, bài học chiều nay

Con bỏ quên ngoài cửa lớp

Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót

Con hóa mình thành bướm và hoa

Thưa thầy bài tập hôm qua

Con bỏ vào ngăn khóa kín

Mải lượn lờ theo từng vòng sóng

Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin

Thưa thầy, bên ly cà phê đen

Con đốt thời gian bằng khói thuốc

Sống cho mình và không bao giờ mơ ước

Mình sẽ là ai ? Tôi sẽ là ai ?

Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay

Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng

Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng

Soạn bài trong tiếng ho khan

Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn

Sao con học hoài không thuộc

Để bây giờ khi con hiểu được

Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy

Ai chẳng xúc động khi đọc những vần thơ lục bát về thầy cô nói trên. Nhịp thơ nhẹ nhàng, ngôn từ trong sáng, lắng đọng, sâu sắc thể hiện sự biết ơn sâu sắc chân thành của bao lớp học trò đối với những người thầy, người cô đáng kính.

Thơ lục bát chế

Thơ lục bát chế là thể loại thơ được rất nhiều người yêu thích. Có thơ lục bát chế về tình yêu, về học trò, về ăn nhậu, về thói đời… Các thánh chế đã biết đưa vào trong thơ những tình huống hài hước, bá đạo khiến người đọc không thể nhịn được cười. Bạn hãy đọc những bài thơ lục bát chế dưới đây để thư giãn đầu óc và hiểu thêm về sự đời nhé!

  1. Đơn xin phép nghỉ học bằng thơ

Hôm nay em viết đơn này,

Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương

Em tuy vẫn nhớ lớp trường

Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy.

Suốt đêm em sốt ly bì,

Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng

Việc học chắc phải tạm ngừng.

Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên.

Bài ghi em sẽ chép liền

Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!

  1. Tâm trạng chờ chuông

Bỗng nhiên chẳng muốn chép bài

Thế là ngồi viết một vài câu thơ

Viết cho tới lúc hết giờ

Chuông reo được nghỉ vật vờ hành lang

Cuộc đời lắm lúc trái ngang

Đắng cay khổ nhục phũ phàng lắm thay

Chuông đồng hồ cứ thế quay

Mà chuông chẳng đổ a cay…

Gió về trên những rặng keo

Bạn bè chăm chỉ gạ kèo hép lai

Vài đứa chăm chỉ chép bài

Còn đâu ngáp ngắn ngáp dài chờ chuông

Tri thức như gái…

Ăn vào không được mà buông chẳng đành

Thời gian xin hãy trôi nhanh

Vạn lần chuông đổ để anh ra trường

Trở về mảnh đất quê hương

Theo chân đàn vịt ra đường, ra đê

Sớm đi tối muộn lại về

Cái bằng vứt xó, đời phê…

  1. Lên cao mới biết núi cao

Uống rồi mới biết rất hao túi tiền

Chọn xoài đừng chọn xoài chua,

Chọn bạn đừng để bạn dzô dùm mình

Chơi hoa đừng để hoa tàn

Chơi bạn đừng để bạn dành trai bia

  1. Uống rượu là để giải sầu

Không phải uống rượu đau đầu đâu nhen

Uống rượu sao để người khen

Đừng để uống rượu ma men dẫn đường

 

 

Uống rượu nho nhã người thương

Không phải uống rượu nằm đường thấy ghê

Uống rượu vui vẻ người mê

Đừng để uống rượu người chê, người cười

 

Uống rượu xã giao với đời

Bạn bè sum họp nói cười cùng nhau

Uống rượu đừng để bệnh đau

Gia đình xào xáo cùng nhau ra tòa

 

Uống rượu đừng có đào hoa

Một chồng, một vợ cho nhà yên vui

Nếu không uống rượu càng vui

Gia đình hạnh phúc không gì đẹp hơn!

  1. Chú Cuội

Chú cuội ngồi gốc cây đa

Nửa đêm ngồi cạnh hằng nga sờ đùi

Hằng nga chẳng nói chẳng la

Chú cuội được thể sờ ba bốn lần

Chú cuội tẩn mẩn tần ngần

Hằng nga thét quát cái thằng đần kia

Có thế mà mày đã phê

Lên cao tý nữa còn phê gấp 10

  1. Khỏi mời phụ huynh

“Mẹ ngồi, Mẹ khóc vì con

Con lừa dối Mẹ không mời phụ huynh

Điểm không Cô viết to đùng

Kèm theo trong ngoặc là không thuộc bài

Vậy mà con có biệt tài

Thêm trước số một thành ra điểm mười

Về khoe, Mẹ sổ báo bài

Để qua mặt Mẹ hằng ngày, hằng đêm

Hôm nay, Cô mời Mẹ vô

Mẹ vô, Mẹ tưởng, Cô khen con mình.

Con chị thiệt rất tài tình

Lừa Tôi, Gạt Chị … khỏi mời phụ huynh!

  1. TÀ LƯA

Mẹ đừng có cố tà lưa

Thằng này tỉnh lắm không lừa được đâu

Xuống xe tắt máy đi mau

Không cần giải thích đi đâu biết rồi…

 

Lại ra chỗ cũ mẹ ngồi

Mấy bà chắn cạ để rồi ba cây

Vậy mà ra vẻ ta đây

Mẹ đi một chút về ngay con à!!!

 

Con yêu chịu khó ở nhà…

Mẹ ra đầu chợ mua cà mua khoai

Làm như con chẳng có tai

Ngày nào chẳng đánh đúng hai giờ liền

 

Ba làm vất vả kiếm tiền

Dầm mưa dãi gió héo phiền xác thân

Nhiều lần bầm dập tay chân

Mẹ còn không biết đỡ đần ba sao

 

Hôm đi ba dặn thế nào

Ở nhà vườn ruộng trông ao cá nhà

Nuôi thêm đàn vịt đàn gà

Chăm thằng cu tí tức là con đây

 

Mẹ vâng mẹ dạ rồi thây

Vậy mà chỉ được mấy ngày là sao

Sáng ra son phấn lắm vào

Bỏ con lủi thủi chẳng ao chẳng gà

 

Kết thân mấy mụ chồng xa

Tụ tập bài bạc vậy là không xong

Hôm nay thì đừng có hòng

Con phôn ba biết đừng mong chối à

 

Con xin mẹ hãy ở nhà

Đừng ham bài bạc mà sa vũng lầy

Bao gương tan nát quanh đây

Mẹ soi vào đó biết ngay thôi mà

 

Con đã nói rõ rồi nha

Không nghe mẹ chịu chắc ba sẽ về

Đừng để con phải ra đê

Con còn nhỏ dại …não nề …mẹ ơi..!!!

  1. Tăng ca

Chồng yêu ..lại gọi nữa à

Vợ bận chắc chẳng về nhà sớm đâu

Bao nhiêu là việc ngập đầu

Vợ làm tối mắt hơn trâu đi cày

 

Đừng cúp máy…vợ dặn này

Bố con cơm trước xong ngay vợ về

Chồng xem em cũng khổ ghê

Hết giờ còn chẳng được về nhà ngay

 

Việc nhiều luôn chân luôn tay

Đúng là số nhọ cả ngày vận đen

Bây giờ cuộc sống bon chen

Cũng đành gắng sức cày thêm chồng à!!!!

 

Dạo này vợ phải tăng ca

Kiếm thêm chút đỉnh đồng ra đồng vào

Tuy rằng chẳng đáng là bao

Thôi dành nhặt nhạnh góp vào thu chi

 

Thôi nhé …chồng tắt máy đi

Em làm cho kịp có gì nói sau

À quên …bật nước nóng mau

Chút về vợ tắm hồi sau …em chiều

 

Trời ơi ….anh thương vợ nhiều

Chắc em nhịn đói từ chiều hôm nay

Chưa ăn đã phải đi cày

Bây giờ mệt qúa ngồi đây ôm bồ

 

Đúng là phong cảnh nên thơ

Ôm nhau say đắm rồi mơ với màng

Eo em thon đẹp gọn gàng

Cái tay của nó đang quàng chặt ghê

 

Chồng nhìn đã thấy phát phê

Thôi không cày nữa mau về đi em

Từ từ quay lại mà xem

Chồng mang cục gạch tặng em với bồ

 

Vợ ơi anh chẳng gà tồ

Để vợ qua mặt ra hồ cày sao

Thương em cảm xúc dâng trào

Cả hai nhận lấy anh trao …ngay nè!!!

Thơ chế lục bát nhẹ nhàng nhưng thâm thúy, gây cười. Sự việc được nhìn nhận một cách hài hước bởi những cái đầu siêu khôi hài, giàu sức sáng tạo. Vì thế, thơ đọc dễ thuộc, dễ nhớ, vui vẻ, hóm hỉnh, sâu sắc và có giá trị răn dạy người đời.

Thơ lục bát về mẹ

Mẹ – tiếng gọi thân thương, gần gũi, thiêng liêng nhất trên đời. Mẹ cho ta hình hài, mẹ tần tảo một đời vì ta, mẹ dành tất cả tình yêu thương vô bô bến cho ta… Trên đời này, chỉ có mẹ, có cha là người hy sinh vì con vô điều kiện. Đọc những vần thơ lục bát về mẹ dưới đây bạn sẽ thấm thía hơn công thứ tình cảm thiêng liêng ấy.

  1. CON VỀ – Phan Thúc Định

Con về bên mẹ chiều nay

cổng mòn in dấu bàn tay mẹ cầm!

mỗi ngày mấy bận ra trông

bước ra thoăn thoắt ngắt lòng trở vô!

 

Phải chăng sinh mẹ để chờ?

sinh con để cứ đổ thừa ngaí ngôi!

dạ thưa như thể đãi bôi

bao dung nên mẹ mấy đời giận con!

 

Nhìn con buồn bỗng hết buồn

con về mẹ thấy khỏe hơn mấy phần

mắt cười ngắm nghía đầu, chân…

mẹ ơi con ngoại tứ tuần còn đâu!

 

Mới hay lòng mẹ con giầu

đầu hai thứ tóc vẫn đau đáu lòng

trải bao nắng dãi mưa dầm

với mẹ con mãi trong vòng ấu thơ!

  1. Lục bát yêu thương – Thơ Dạ Quỳnh

Cho con về lại ngày xưa

Tìm hình dáng mẹ nắng mưa bốn mùa

Vai gầy gánh buổi chợ trưa

Áo nâu ướt đẫm chẳng chừa chỗ khô.

Ngoài đồng con diếc, con rô

Bóng cha đổ xuống những bờ mương xanh

Bao nhiêu hoa trái ngọt lành

Cơm cha, áo mẹ kết thành đời con.

Nửa đời chưa đủ vuông tròn

Mẹ ơi! Má thắm môi son phai màu

Vệt thời gian thẳm hằn sâu

Mẹ ơi! con sợ bể dâu cuộc đời.

Ngoài kia rộng lớn biển khơi

Chẳng bằng cha mẹ… đất trời yêu thương.

  1. Mẹ là tất cả – Lăng Kim Thanh

Mẹ là cơn gió mùa thu

Cho con mát mẻ lời ru năm nào

Mẹ là đêm sáng trăng sao

Soi đường chỉ lối con vào bến mơ

 

Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ

Cho con thành tựu được nhờ tấm thân

Mẹ thường âu yếm ân cần

Bảo ban chỉ dạy những lần con sai

 

Mẹ là tia nắng ban mai

Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng

Lòng con vui sướng nào bằng

Mẹ luôn bênh cạnh …nhọc nhằn trôi đi

 

Mẹ ơi con chẳng ước gì

Chỉ mong có Mẹ chuyện gì cũng qua

Vui nào bằng có Mẹ Cha

Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương

 

Cho con dòng sữa ngọt đường

Mẹ là ánh sáng vầng dương dịu kỳ

Xua đêm tăm tối qua đi

Mang mùa xuân đến thầm thì bên con

  1. Tình mẹ – Nguyễn Quang Định

Nắng chiều đã tắt bên sông

Mẹ già mòn mỏi chờ mong con về

Lòng đau ruột thắt não nề

Tuổi già hiu quạnh sớm khuya một mình.

 

Cũng vì con phải mưu sinh

Xa quê đất Mẹ… gia đình thân yêu

Để cho sớm sớm chiều chiều

Vào ra Mẹ ngóng cô liêu đợi chờ.

 

Mái đầu tóc đã bạc phơ

Tuổi già sức yếu biết nhờ ai chăm

Mẹ mong ngày tết ngày rằm

Để con nghỉ phép về thăm một lần.

 

Con đi đã mấy mùa xuân

Chưa về thăm Mẹ.. sống gần Mẹ hơn

Bao năm Mẹ chịu tủi hờn

Cứ mong cứ ngóng cô đơn tuổi già.

  1. Đôi mắt mẹ – Đặng Minh Mai

Yêu sao đôi mắt mẹ hiền

Giàu lòng nhân ái rộng miền bao dung

Đời nghèo vật chất mông lung

Lạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười

 

Tình thương sánh tựa biển trời

Có trong mắt mẹ một đời hy sinh

Cho con cho nghĩa cho tình

Quên đi vất vả thân mình sớm hôm

 

Vòng tay ấm áp mẹ ôm

Ru con giấc ngủ đêm hôm mỏi mòn

Lời ru da diết lòng con

Khắc sâu trong dạ sắt son không mờ

 

Những ngày thơ ấu dại khờ

Mẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì con

Giờ đây bé bỏng chẳng còn

Vẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều

 

Mẹ ơi! thương quá thật nhiều

Giản đơn dung dị mỗi chiều bên con

Mong mẹ ăn tốt ngủ ngon

Để con nương tựa để con cậy nhờ

 

Cuộc đời sóng gió đợi chờ

Gập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai hay

Sểnh chân lỡ chệch vòng quay

Nhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.

Những vần thơ lục bát về mẹ luôn chân thành, tha thiết. Nó được viết bởi tất cả sự chân thành, lòng biết ơn của những người con khi nghĩ về cha mẹ. Đọc thơ ai chẳng thấy xao lòng vì tiếng lòng của tác giả cũng là tiếng lòng của biết bao người con, có bạn và có cả tôi.

Thơ lục bát về quê hương

Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi gắn liền với những ký ức tuổi thơ chẳng thể nào quên. Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi có mẹ, có cha, có anh em, có những người ta thương yêu nhất. Bởi thế, tình yêu quê hương, nỗi nhớ quê nhà luôn thường trực, thôi thúc trong trái tim của những người con xa xứ. Những vần thơ lục bát về quê hương mà hocde.vn sưu tầm dưới đây hẳn sẽ làm thổn thức trái tim hàng triệu người đọc.

  1. Tuổi xưa

Tìm về nắng nhẹ tuổi xưa

Gửi mênh mang nhớ như vừa mới sang

Con đường kia, rộn lúa vàng

Chân giờ ai níu ngược sang cuối chiều

 

Chênh chao vẽ trộm lời yêu

Cho trời xanh lá cánh diều vút bay

Thả nhung nhớ, để hồn say

Cớ sao gió gọi đọa đày tim nhau

 

Quyện vôi cho đỏ lá trầu

Mọng tròn môi thắm đợi câu ân tình

Gói đêm tàn , đón bình minh

Trăng lồng thổn thức mơ hình ghép đôi ….

  1. Quê hương.

Quê hương là một tiếng ve

Lời ru của mẹ trưa hè à ơi

Dòng sông con nước đầy vơi

Quê hương là một góc trời tuổi thơ

Quê hương ngày ấy như mơ

Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu

Quê hương là tiếng sáo diều

Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê

Quê hương là phiên chợ quê

Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa

Quê hương là một tiếng gà

Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng

Quê hương là cánh đồng vàng

Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều

Quê hương là dáng mẹ yêu

Áo nâu nón lá liêu siêu đi về

Quê hương nhắc tới nhớ ghê

Ai đi xa cũng mong về chốn xưa

Quê hương là những cơn mưa

Quê hương là những hàng dừa ven kinh

Quê hương mang nặng nghĩa tình

Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời

Quê hương ta đó là nơi

Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

  1. Yêu lắm quê hương – Hoàng Thanh Tâm

Em yêu từng sợi nắng cong

Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò

Em yêu chao liệng cánh cò

Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm

Em yêu khói bếp vương vương

Xám màu mái lá mấy tầng mây cao

Em yêu mơ ước đủ màu

Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua

Em yêu câu hát ơi à

Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa

Em yêu cánh võng đong đưa

Cánh diều no gió chiều chưa muốn về

Đàn trâu thong thả đường đê

Chon von lá hát vọng về cỏ lau

Trăng lên lốm đốm hạt sao

Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên

Em đi cuối đất cùng miền

Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

  1. Quê hương qua lời mẹ kể – Công Vinh

Con nghe Mẹ kể ngày xưa,

Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.

Bình yên những mái tranh che,

Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.

Quê hương hai tiếng dịu dàng,

Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.

Làm trai, chữ hiếu chưa tròn

Quê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.

Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,

Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.

Sông Thu, một thuở thiếu thời,

Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.

Miền trung chín nhớ, mười thương

Con như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.

Sông Thu bên lỡ, bên bồi

Quê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.

Con chưa về lại quê nhà,

Nên đâu biết được, đường xa hay gần?

Lòng con day dứt, băn khoăn

Nữa đời tóc đã pha dần màu sương.

Bao giờ về lại quê hương

Để xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?

Sông Thu xanh thẫm một màu

Bãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.

Bây chừ, Mẹ đã yên nằm

Lấy ai dìu dắt về thăm quê nhà

Đời con rồi cũng sẽ qua,

Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.

Quê hương đẹp tựa vần thơ

Sông Thu với những bến bờ yêu thương.

Dù cho xa cách dặm trường,

Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…

  1. Miền quê

Tôi thầm nhớ một miền quê

Ước mơ thăm lại trở về tuổi thơ

Đồng xanh bay lả cánh cò

Hương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều

Vi vu gió thổi sáo diều

Bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?

Dòng sông, bến nước, con đò

Có người lữ khách bên bờ dừng chân

Xa xa vẳng tiếng chuông ngân

Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim

Tuổi thơ thích chạy trốn tìm

Cây đa giếng nước còn in trăng thề

Xa rồi nhớ mãi miền quê

Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa

Quê hương là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi cha mẹ nhọc nhằn nuôi ta lớn, là nơi trái tim ta luôn khắc khoải nhớ về. Hy vọng những bài thơ lục bát ngắn về quê hương ngọt ngào nói trên sẽ giúp bạn vơi bớt nỗi nhớ nhà.

Thơ lục bát về tình bạn

Tình bạn là gì? Là sự đồng cảm, sẻ chia, thấu hiểu giữa hai người. Ai sống trên đời ít nhất cũng phải có một người bạn. Một tình bạn đẹp nó cần có sự chân thành, tin tưởng, trong sáng, vô tư từ hai phía. Người ta thường nói, tình bạn chỉ cần chất lượng không cần số lượng, khi hoạn nạn sẽ biết ai là bạn quả không sai. Dưới đây là những vần thơ lục bát về tình bạn ý nghĩa sau sắc. Bạn hãy đọc và cảm nhận nhé!

  1. Đôi bạn

Nhớ xưa áo trắng tinh khôi

Học tan ở lớp sóng đôi đi về

Đôi bạn hẹn ước cùng thề

Thi vào đại học ta về trường chung

 

Sắp ngày đại học trường xa

Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu

Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu

Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta

 

Còn tôi tiếp tục học xa

Đến khi về lại bạn đà hai con

Gặp nhau nước mắt nỉ non

Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên

 

Nhìn cảnh bạn cũng điền viên

Vui mừng hai đứa triền miên nói cười

Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi

Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.

  1. Tình bạn

Tình nào đẹp bằng tình bằng hữu

Cùng sẻ chia vui thú-buồn đau

Nơi nào ta cũng có nhau

Bạn bè ta mãi gởi trao tâm tình

Bạn cứ gọi! khi mình thổn thức

Hay khi lòng bứt rứt không yên

Có ta bên bạn xua phiền

Khắc ghi bạn nhé nỗi niềm riêng tư

Bạn hãy gọi dẫu từ xa lắm

Ta sẵn sàng khóc đẫm cùng nhau

Sớt chia bao nỗi nghẹn ngào

Chỉ cần bạn được vơi bao khối sầu!

Bạn đừng vội gục đầu than trách

Bởi cuộc đời thử thách đắng cay

Bạn buồn tôi sẽ kề vai

Đừng bao giờ để bi ai tủi hờn

Bạn nhớ nhé…cô đơn ..hãy đến

Những bạn bè là bến yêu thương

Mãi luôn giúp bạn kiên cường

Xóa tan phiền não, sầu vương..giã từ!!

  1. Nụ cười tình bạn

Dòng đời xuôi ngược gặp nhau

Tri giao tín nghĩa tình sâu giữ tròn

Hỡi ơi nước chảy đá mòn

Đổi thay mặn nhạt hàn ôn mấy người?

Thương nhau chín bỏ làm mười

Giữ cho cuộc sống thắm tươi mặn nồng

Dù rằng gặp cảnh gai chông

Chung tay tiếp sức đồng lòng vượt qua

 

Đắp bồi tình cảm nở hoa

Đẩy lùi tủi hận xót xa u hoài

Kiên trì hướng đến tương lai

Thẳng lưng tiến bước dặm dài nề chi

 

Bạn bè là nghĩa tương tri

Có duyên gặp mặt mấy khi trong đời

Trên môi hé nở nụ cười

Sống vui, mạnh khỏe làm người nghĩa nhân.

  1. Bài thơ hay về tình bạn

Nếu đau buồn bạn dựa vào vai tôi

Khóc lên đi khóc một hồi cho nhẹ

Là con người có ai luôn mạnh mẽ

Nếu có thể bạn hãy kể cho tôi.

 

Nỗi buồn nào cũng có thể phai phôi

Nỗi đau nào trước sau rồi cũng đỡ

Hãy đứng lên khi ta còn hơi thở

Đừng vì nó mà cản trở tương lai.

 

Con đường đời nhiều cạm bẫy chông gai

Gặp khó khăn cùng ghé vai san sẻ

Đừng e ngại mà một mình lặng lẽ

Vui hay buồn mình không thể quên nhau.

 

Là bạn tốt phải sống trước như sau

Giầu hay nghèo vẫn bền lâu tình bạn

Sang hay hèn chẳng bao giờ nghĩa cạn

Để tình bạn được trong sáng như gương!

  1. Bài thơ về tình bạn

Bài thơ này tôi viết chắc không hay

Nhưng tôi viết vào một ngày vui nhất

Dòng thơ chảy từ trái tim chân thật

Bằng lời riêng.. chân chất.. tận đáy lòng.

 

Ở phương nào..bạn có hiểu được không?

Từ cái buổi.. chỉ đôi dòng tin nhắn

Tôi khuyên bạn đừng để lòng quạnh vắng

Trải lòng mình.. ánh nắng.. sẽ vào tim.

 

Hai tiếng “hi hi” sao thật quá êm đềm

Tôi với bạn.. xích gần thêm một chút

Chia sẻ cùng tôi.. dù chỉ thêm một phút

Để lòng nhẹ nhàng.. được một lúc bạn ơi !

 

Mình mong sao bạn luôn nở nụ cười

Nụ cười đẹp.. và tươi.. ngày xưa ấy

Nhạc và thơ.. làm cho ta vui đấy

Nhưng đừng nhốt mình.. những thứ ấy.. vô tri.

 

Những lúc buồn bạn vẫn cứ cười đi

Hay san sẻ.. những gì.. cho bè bạn

Sầu đau sẽ mờ dần theo năm tháng

Niềm vui lại tìm đến bên bạn.. bạn ơi!

Thơ lục bát vốn ngọt ngào, sâu lắng. Thơ lục bát có rất nhiều chủ đề hấp dẫn để bạn thưởng thức. Chùm thơ lục bát hay về tình bạn, tình yêu, về mẹ, về quê hương… mà hocde.vn dày công sưu tầm nói trên hy vọng sẽ mang đến cho bạn đọc những phút giây thư giãn tuyệt vời. Hãy để những vần thơ trong sáng nuôi dưỡng và tắm mát tâm hồn bạn mỗi ngày.

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *