Tình yêu là đề tài muôn thuở của thi ca mọi thời đại. Tình yêu luôn được bàn luận sôi nổi trên các trang mạng xã hội, thu hút sự quan tâm của đông đảo bạn trẻ. Thế nhưng, tình yêu vốn là một giai điệu đặc biệt mà dẫu có hàng triệu triệu ngôn từ cũng không thể diễn tả hết những cung bậc cảm xúc của nó. Bởi vậy, chủ đề tình yêu luôn hấp dẫn và mới lạ. Trong bài viết này, hocde.vn sưu tầm dành tặng bạn đọc những bài thơ tình buồn sâu sắc, lắng đọng nhất. Hãy đọc và cảm nhận nhé!
Thơ tình buồn
Ai trong cuộc đời chẳng ao ước có một tình yêu vẹn tròn, như nhất. Thế nhưng chuyện con tim vốn chẳng thế cân đong, đo đếm. Chữ duyện, chữ phận vốn không thể lường trước được. Bởi thế, hợp tan âu cũng là số phận. Dẫu biết thế nhưng nỗi đau khi tình yêu tan vỡ vẫn cứ hiện hữu, day dứt mãi khôn nguôi. Đi qua một cuộc tình, vết thương lòng để lại thật sâu mà năm tháng đâu dễ gì xóa nhòa… Nếu bạn thấy buồn, hãy đọc những bài thơ tình yêu buồn dưới đây để tìm lại chút bình yên cho con tim.
Bài 1: Không khóc được – Thiên Gia Bảo
Nếu khóc được anh đã khóc lâu rồi
Khóc để quên…để muôn đời thôi nhớ
Nước mắt tuôn rơi xóa đi duyên nợ
Đưa chúng mình về đúng nghĩa người dưng…
Nếu khóc được thì anh chẳng ngại ngùng
Sẽ khóc như ai…chưa từng biết khóc
Để cơn yêu đương về thôi mệt nhọc
Hạnh phúc nơi đâu đến lại một lần…
Nếu khóc được rửa trôi hết bụi trần
Anh muốn khóc tan chảy phần đau khổ
Để trái tim lại ngập tràn hoa nở
Cánh đồng tâm hồn bát ngát hương yêu…
Nếu khóc được nhẹ nhàng biết bao nhiêu
Anh muốn thét lên những điều thầm kín
Đã từ lâu cố chôn vùi bịn rịn
Trong khoảng đau thương dấu diếm riêng mình…
Nếu khóc được thì đâu phải nín thinh
Phải cố làm như vô tình băng giá
Dẫu thật gần nhau mà như xa lạ
Sao thấy lạnh lòng hơi thở cô đơn…
Nếu khóc được sẽ vơi bớt nỗi buồn
Thà trút hết tâm hồn thôi day dứt
Còn gì đâu giữa dòng đời được mất
Mà cơ cầu mà níu giữ bon chen…
Nếu khóc được khóc cho hết lụy phiền
Một lần đau thoát ra miền tươi sáng
Gạt lệ đi nghe cõi lòng phẳng lặng
Nở nụ cười rồi mạnh mẽ bước qua.
Tận cùng của nỗi đau không phải là giọt nước mặt mà là người ta không thể khóc được. Đọc bài thơ, ta cảm nhận được được nỗi đau rất thật của người đàn ông. Tình yêu tan vỡ, anh muốn khóc thật to, khóc để quên hình bóng một người, khóc để nước mắt gội sạch những niềm đau, xóa đi duyên nợ một thời. Nhưng nỗi đau ấy cứ đè nặng trong tim khiến tiếng khóc không thể bật ra. Nỗi đau bởi thế cứ âm ỉ cháy. Giá như, giá như anh có thể khóc…
Bài 2: Tan vỡ
Tình không tròn nên duyên mình dang dở
Mộng không thành nên đôi ngả chia ly
Kể từ nay thôi vĩnh biệt phân kỳ
Đành rẽ lối ta ngược về hai hướng.
Tiếc một thời chung đường nhiều mơ ước
Nguyện trọn đời sánh bước dẫu bão giông
Dù xa nhau cách mặt chẳng thay lòng
Ai đâu ngỡ chỉ còn là giấc mộng.
Đã hết rồi thôi xin đừng trông ngóng
Đừng ngang nhà để thêm bận lòng nhau
Đừng nhớ mong vương vấn chuyện hôm nào
Hãy buông bỏ cho tâm hồn thanh thản!
Đã hết rồi những trăng sao lãng mạn
Gió lang thang đưa thơm ngát hương hoa
Áng mây buồn vẫn đẹp buổi chiều tà
Mưa giăng lối là cả trời thơ mộng
Từ bây giờ giữa mênh mông gió lộng
Ta một đường ngược hướng chẳng bên nhau
Người đừng buồn đừng trách giận thêm đau
Chân trời mới đang chào người đi tới.
Bài 3: Thơ Buồn Chiều Mưa – Ngọc Hân
Em nhớ mãi một chiều mưa nặng hạt
Anh nắm tay em chạy dọc cây cầu
Anh ướt đẫm, còn em thì run rẩy
Chợt mơ hồ một ước nguyện về nhau.
Một chút mơ hồ anh chẳng biết đâu
Vẫn cứ vô tư gọi em là cô bé,
Vẫn tán dương em đẹp xinh và tươi trẻ
Chỉ trái tim anh là cửa đóng, then cài.
Trái tim anh vẫn mang bóng một người
Đã đau đáu suốt một thời trai trẻ
Em muốn giận, muốn hờn, mà không thể
Chị ấy cũng chỉ là một cô gái như em…
Chị ấy xa rồi, sao anh vẫn không quên
Năm tháng cứ trôi qua, nỗi buồn thêm bỏng cháy
Dưới chân cầu, đã bao nhiêu nước chảy
Tóc trên đầu đã trải mấy mùa xanh…
Em sẽ phải làm gì để có được anh?
Xin đừng nói với em rằng đó là điều không thể
Dù trước anh em chỉ là cô bé
Xinh đẹp bao nhiêu, cũng chừng ấy khạo khờ.
Chiều mưa nào hong mãi vẫn chưa khô
Cây cầu cũ, một mình em vẫn dạo
Nước vẫn chảy, em vẫn em khờ khạo
Vẫn đa mang chút nắng ảo trong đời.
Nếu ai đang yêu và đã yêu hẳn sẽ rất đồng cảm với nỗi lòng tác giả trong bài thơ. Bản chất của tình yêu chỉ có một, chẳng thể nào san sẻ. Cô gái trong câu chuyện tình trên đang phải đối mặt với nghịch cảnh: người ấy vẫn nặng lòng vì hình bóng xưa cũ. Dẫu người con gái ấy đã là quá khứ, đã đi qua cuộc đời anh từ lâu nhưng trái tim anh vẫn ấp ủ hình bóng ấy.
Em phải làm gì đây? Là người đến sau em đâu có lỗi? Hàng ngàn câu hỏi cứ choán ngợp trong đầu mà chẳng thể trả lời. Ước gì nỗi đau này chỉ là ảo ảnh, chỉ là giấc mơ qua.
Bài 4: Chỉ còn nỗi cô đơn
Chẳng còn gì ngoài nỗi cô đơn
Chợt thức dậy từ một nơi nào đó
Như lữ khách giữa đời là quán trọ
Ta bước lang thang cùng với mình ta
Đừng hát người ơi những bản tình ca
Những bản nhạc sao lắm là dối trá
Tình yêu chỉ là chiếc vòng nghiệt ngã
Đừng hết sơn son rồi lại thếp vàng
Đừng nói người ơi những lời dối gian
Chỉ đẹp lòng nhau đầu môi chót lưỡi
Ta chỉ muốn nghe những lời tim nói
Hãy nói những gì hay hơn lặng thinh
Đêm nay ta nghe lặng giữa lòng mình
Có gã đàn ông vu vơ bật khóc
Những giọt lệ chảy ngược vào tim óc
Hóa thành nỗi buồn lặng lẽ, xót xa
Còn lại gì khi giông bão đã qua
Lòng người bỗng chơ vơ như đồi núi
Ngổn ngang trong tim hình hài đá cuội
Cằn khô đất nhớ hoa hồng
Khuya lặng lẽ về quanh những phố đông
Những hàng cây cũng hóa chồng hóa vợ
Quay quắt từ đâu nỗi cô đơn òa vỡ
Đường về chỉ một mình ta
Một cuộc tình đi qua luôn để lại những niềm đau. Với rất nhiều người, tình yêu trở thành nỗi ám ảnh, họ mất đi niềm tin vào nó. Lời hứa ư, những bản tình ca ngọt ngào ư… tất cả chỉ là chót lưỡi đầu môi. Tình yêu là vòng quay nghiệt ngã, sau mỗi cuộc tình, đường về vẫn chỉ có mình ta.
Bài 5: Thất Tình
Em chẳng thấy bầu trời trong xanh nữa
Chẳng nghe chim ríu rít ở sau vườn
Chẳng còn mơ còn mộng trước ánh trăng
Ôm điện thoại nhắn những điều vô nghĩa
Em chẳng thấy tiếng yêu thương của Mẹ
Nét âu lo thầm lắng của người Cha
Bởi hồn em tan nát những đau buồn
Anh ác quá! Mình chia tay em nhé!
Sao lại thế trong em nghìn câu hỏi
Và hàng nghìn những đong đếm cân đo
Với người ta nhan sắc ấy bình thường
So học thức em còn trên một bậc
Em nhiều lúc muốn hỏi anh sự thật
Nhưng ngại mình không can đảm nên thôi
Đành lao vào công việc để tìm vui
Và an ủi tại số mình như thế!
Bài 6: Tan vỡ
Em cứ tưởng tình mình là muôn thuở
Nào hay đâu duyên nợ lỡ giữa đường
Kỷ niệm này vẫn luôn mãi vấn vương
Giờ thầm trách đời vô thường bao nỗi.
Đường vào yêu muôn đời không có tội
“Là rất nhiều…chẳng phải lỗi mùa Thu”
Nhìn khói sương giăng phủ kín mịt mù
Thầm lặng bước…khóc ru tình đã chết.
Mộng trăm năm ôm vết đau thấm mệt
Tình yêu buồn đoạn kết cũng về không.
Đứng bên anh…em bỗng thấy nát lòng
Buồn man mác đếm đong từng giọt lệ.
Khi còn thương đường về đâu nghĩ thế?
Đang ngọt ngào không dễ nói lời quên
Nhưng nay như bèo bỏ bến bồng bềnh
Theo con nước lênh đênh không trở lại.
Rồi mai đây tháng ngày dài khắc khoải
Lỡ chữ tình…đành phải khóc sầu duyên.
Vẫn đa mang chút nắng ảo trong đời.
Nếu bạn đang buồn vì tình yêu tan vỡ, hãy trải lòng cùng những bài thơ buồn về tình yêu nói trên. Sự đồng điệu về tâm hồn sẽ giúp nỗi buồn được san sẽ rồi trái tim sẽ vui trở lại. Hãy vững tin vì hạnh phúc sẽ ở cuối con đường. Đó là bức thông điệp hocde.vn muốn gửi đến bạn đọc qua những bài thơ tình yêu buồn cô đơn.
Thơ tình buồn 4 câu
Tình yêu vốn đa sắc, đa hương. Có tình yêu ngọt ngào, lãng mãn, có tình yêu đớn đớn, tủi hơn, thấm đẫm nước mắt. Nỗi đau ấy thật khó giải bày, tâm sự nên cứ âm ĩ cháy trong tim. Hãy đọc những bài thơ tình buồn 4 câu dưới đây, bạn sẽ thấy nhẹ lòng hơn.
Bài 1
Em đi để lại dáng chiều
Tím đầy mắt nhớ bao điều thương mong
Lệ làm ướt cả dòng sông
Bến xưa còn đó đò không thấy về
Bài thơ là nỗi lòng của tác giả, của một trái tim đang rớm máu vì tình yêu tan vỡ. Ngày em đi, trái tim anh như chết lặng, nỗi đau cứ thế theo anh đến tận bây giờ. Hình ảnh trong thơ nhuốm đầy nỗi buồn: bến đò xưa, tím đầy mắt nhớ, dáng chiều. Từng câu, từng chữ trở nên đau đáu, khắc khoải…
Bài 2
Ngày anh về kết nỗi nhớ hoa đăng
Mưa trải rộng giăng đầy trên mắt nhỏ
Bởi thương yêu nhưng tình yêu cách trở
Nên đường tình lắm bão tố gian nan…
Bài 3
Đã vỡ rồi lâu đài cát anh xây
Niềm hạnh phúc chất đầy trên ảo vọng
Ngày còn em hoa nở vàng ngõ mộng
Sao bây giờ tàn úa giấc mơ hoang…
Bước vào một cuộc tình, ai chẳng ước ao xây đắp một tình yêu thật đẹp giống như trong truyện cổ tích. Anh sẽ là hoàng tử cưỡi bạch mã, còn em là nàng công chúa trong lâu đài đang đợi anh. Ngày em đến, trái tim anh rạo rực niềm yêu, hai chúng ta cùng dệt bao mộng ước. Thế rồi em đi, tất cả chỉ còn ảo vọng ,mộng yêu đương vỡ tan như lâu đài cát…
Bài 4
Ngày anh về kết nỗi nhớ hoa đăng
Mưa trải rộng giăng đầy trên mắt nhỏ
Bởi thương yêu nhưng tình yêu cách trở
Nên đường tình lắm bão tố gian nan…
Bài 5
Trăng đã ngủxin đừng đánh thức
Tình đã chết đừng nhắc lại thêm đau
Nữa sau sự thật không bao giờ là sự thật
Và tình yêu không một nữa bao giờ
Bài 6
Anh thấy sợ một mình lúc cô đơn
Một mình anh tâm hồn nghe trống trải
Anh cũng sợ khi mùa đông về lại
Chẳng vòng tay ôm lấy sẽ rất buồn…
Bài 7: Lối Cũ Vắng Anh
Em vẫn đi về trên lối cũ vắng anh
Mưa từng cơn không xóa nhòa được nỗi nhớ
Anh giờ đang ở nơi phương trời lạ
Tim có buồn nhớ mùa cũ mình từng qua
Một cuộc tình đi qua luôn để lại những niềm đau. Dẫu anh đã xa em thật xa nhưng kỷ niệm của một thời yêu vẫn còn nguyên vẹn trọng em. Từng hàng cây, từng góc phố, từng cơn mưa, từng lối hẹn cũ… tất cả vẫn còn đó, chỉ thiếu mỗi mình anh.
Bài 8: Đã Từng Hẹn Hò
Mình cũng từng hò hẹn phải không anh?
Con đường xưa, dấu chân hai đứa
Dòng thời gian đã in màu lá đổ
Qua lâu rồi, anh có nhớ hay quên?
Bài 9
Đêm khuya rồi sao không ngủ bé ơi !
Mắt cứ mở buông lơi dòng cảm xúc
Nghĩ về ai mà trống trong lồng ngực
Cứ dập dồn liên khúc vậy là sao ?
Bài 10
Có thể em sẽ không quay trở lại
Anh chắc chắn cũng sẽ chẳng đi tìm
Bởi tình yêu là một thứ thiêng liêng
Không có được đành thôi không níu kéo.
Tình yêu vốn là sự đồng điệu giữa hai trái tim. Ngày em đi, trái tim anh buồn biết mấy. Nhưng anh chẳng níu kéo cũng chẳng mong ngày em quay về. Anh cũng sẽ chẳng đi tìm bởi tình đã hết níu giữ liệu có ích gì.
Bài 11
Nếu yêu anh như một kiếp đọa đầy
Xin em đừng ép lòng mình chi nữa
Hãy cho tim được thêm lần chọn lựa
Để yên bình sống với những yêu thương…
Thơ tình buồn 4 chữ ngắn gọn nhưng sâu lắng, lay động lòng người. Nỗi niềm của tác giả trong thơ cũng là nỗi niềm của rất nhiều trái tim đang tổn thương vì tình. Đọc thơ hẳn bạn sẽ thấy nhẹ lòng hơn.
Thơ thất tình buồn
Thơ thất tình buồn luôn làm thổn thức trái tim bao người. Với những ai đang mang nỗi đau vì tình yêu tan vỡ, đó chính là liều thuốc quý cho tâm hồn. Hẳn sẽ rất nhiều người nhìn thấy tình yêu, nỗi niềm của mình qua những vần thơ này.
Bài 1: Vì anh lỗi hẹn – Hạnh Ngọc
Anh lỗi hẹn và ra đi mãi mãi
Để nơi này còn lại mỗi mình em
Bến sông buồn lục bình nặng niềm riêng
Theo dòng nước dập duềnh trôi xuôi ngược
Em bên đời cố vững vàng tiếp bước
Vắng xa rồi nào trách được ai đây?
Em gượng cười trong thương nhớ hao gầy
Vờ mạnh mẽ cho qua ngày đoạn tháng
Anh biết chăng khi bình minh tỏ dạng
Lúc hoàng hôn em trống vắng đơn côi
Nơi thềm xưa sương đẫm ướt trêu người
Trăng chếch bóng hững hờ soi bậu cửa?
Vắng xa anh em còn đây lời hứa
Giữ nơi lòng nhen lửa ấm con tim
Tiếng gió lùa, mưa rả rích trong đêm
Nghe thắt dạ giữa mêng mông xa vắng
Anh xa rồi em thành người trầm lặng
Phố đông người em lạc lỏng, cô đơn
Lòng dặn lòng không được trách, dỗi, hờn
Bởi nghịch cảnh thiệt hơn đành cam chịu.
Vì anh lỗi hẹn nên tình mình tan vỡ. Ở nơi ấy, bên duyên mới người có hạnh phúc. Còn em, nỗi đau vẫn cứ day dứt khôn nguôi, hình bóng anh vẫn cứ đầy trong tim. Dẫu là lức trăng chếch bóng, lúc bình minh hay lúc hoàng hôn… nỗi nhớ cứ đong đầy. Em cố gượng cười, giả vỡ mạnh mẽ nhưng không dấu nỗi niềm đau. Đọc bài thơ tình buồn này hẳn nhiều người sẽ thấy bóng dáng tình yêu của mình trong đó.
Bài 2: Có một người – Tùng Trần
Có một người..bước chân về vội vã
Mang nỗi buồn tơi tả dưới cơn mưa
Bởi tình yêu bổng chốc hoá kẻ thừa
Vì ai nỡ bội vong quên lời hứa
Có một người..ôm nỗi sầu chất chứa
Lệ nhạt nhòa nhói nửa mảnh hồn đau
Người xem tình như hàng hoá đổi trao
Câu hẹn thề cớ sao người chối bỏ
Có một người..đôi mắt buồn nhuộm đỏ
Lỡ giấc mơ vò võ tái tê lòng
Bước quay về cùng khoảng trống mênh mông
Có còn chăng chỉ là dòng lệ đắng
Có một người..mang nỗi đau thầm lặng
Chợt vô tình mưa đổ mặn bờ môi
Bởi nhịp cầu người nỡ bẽ làm đôi
Để cho ai lẻ loi buồn cô quạnh
Có một người..dưới trời mưa giá lạnh
Rệu rã hồn canh cánh nỗi sầu vươn
Thời gian rồi cũng lành lại vết thương
Để người thấy mình kiên cường mạnh mẽ
Có một người..nhếch môi cười nói khẽ
Chữ ân tình có lẽ sẽ lãng quên.
Bài 3: Tôi đã khóc
Tôi đã khóc khi cuộc tình lỡ vội
Chia đôi đường giờ mỗi đứa một nơi
Chẳng còn ai ai hiểu được lòng tôi
Ai bên cạnh nói những lời mật ngọt
Tôi đã khóc suốt đêm dài sửng sốt
Khóc một mình cho vơi bớt sầu đau
Tôi đã khóc khóc cho mối tình đầu
Khóc nhiều lắm khóc cho nhau tất cả
Đêm khuya buồn tôi trách mình khờ quá
Để bây giờ xa lạ chốn nhân gian
Tình yêu tôi phải chăng quá nghèo nàn
Hay tại sao mà tình tan heo hút
Trời giông tố mưa nhiều rồi sẽ lụt
Nước mắt rơi liệu có ướt cõi lòng
Mưa nước mắt rồi sẽ chảy thành sông
Thành kênh suối thành những dòng mi lẹ
Đời cô đơn phải chăng buồn như thế
Hay tại vì mình không thể bên nhau
Nếu đã không thể chung một mái đầu
Thì tôi xin đừng vì nhau mà khóc …
Từng câu chữ trong thơ đều thấm đẫm nỗi buồn và những giọt nước mắt. Tôi đã khóc, khóc thất nhiều vì cuộc tình ra đi quá vội vàng. Hàng ngàn câu hỏi cứ quấn lấy trong đầu: tại tôi, tại em hay taị nghịch cảnh cuộc đời…
Bài 4: Gặp nhau lần cuối – Phụng Hải Đăng
Anh còn nhớ mình gặp nhau lần cuối
Em nhìn anh đắm đuối rồi quay đi
Tính từ đấy hai nửa đã phân kì
Em theo chồng chia tay anh mãi mãi
Để mặc anh một mình đứng ở lại
Trời tối đen không điện cũng không trăng
Tình ra đi, đi về cõi vĩnh hằng
Gặp lần cuối cũng là lần xa cách
Trời mùa đông năm ấy sao quá lạnh
Ai là người sưởi ấm trái tim côi ?
Ở bên ấy em còn nghĩ tới tôi
Hay mãi vui đã quên rồi người cũ ?
Em sang sông để lại thuyền không chủ
Vắng bóng người vắng cả khách qua sông
Ngày ngày em vẫn vui vẻ với chồng
Bên con nhỏ và gia đình hạnh phúc ?!
Anh ở lại bên dòng người chen chúc
Sao thấy mình hiu quạnh nỗi cô đơn
Vắng bóng em lòng cứ thấy chập chờn
Đông giá lạnh cũng sắp tàn lần nữa.
Thơ tình buồn luôn lấy đi rất nhiều nước mắt của người đọc. Uh, hãy đọc và khóc một lần nữa thôi. Hãy gác tất cả những nỗi niềm xưa cũ vào trong quá khứ để mỉm cười và bước tiếp bạn nhé! Sau cơn mưa trời lại sáng, bạn cứ tin thế.
Thơ chế tình yêu buồn
Tình yêu luôn là chủ đề được người quan tâm nhất bởi đơn giản ai trong đời chẳng muốn yêu và khao khát được yêu. Ai lớn lên mà không bước qua một cuộc tình.
Nếu bạn đang buồn vì tình yêu hay đang thất vọng về cuộc sống, hãy đọc những bài thơ chế tình yêu buồn dưới đây. Sự hài hước, chân thật trong thơ sẽ giúp bạn thấy vui hơn và học thêm được nhiều bài học bổ ích.
Bài 1
Chọn mãi mới được một ngày
Gặp anh để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Ðợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa lầu bầu:
“Biết thế bố bỏ từ lâu cho rồi”.
Thánh chế đã tạo được một bối cảnh thật ấn tượng để tỏ tình. Có ai nhịn được cười khi chứng kiến màn lộn cổ xuống mương của anh chàng lúc đang thực hiện kế hoạch nắm tay nàng nhưng bất thành.
Bài 2
Trái tim em chỉ 1 lần mở cửa.
Đón anh vào rồi khép lại ngàn năm.
Nhưng lần đó em quên không đóng cửa.
Anh vào rồi thằng khác cũng vào theo.
Bài 3
Tình yêu như một cái nồi.
Cái vung mà khít thì sôi rì rà.
Bài 4
Bước đến nhà em, bóng xế tà.
Đứng chờ năm phút bố em ra.
Lơ thơ phía trước vài con chó.
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà…
Bài 5
Nếu như em là phở
Anh sẽ là nước lèo
Cuộc đời cuốn vèo vèo
Ta bên nhau em nhé
Bài 6
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z
Thì khi này anh đã ở bên em
Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét
Những con Virus đang tràn ngập trái tim.
Bài 7
Trên thế giới có muôn vàn gái đẹp
Em tưởng rằng em đẹp lắm hay sao
Cớ như em tui đá xuống gầm cầu
Chưa hả giận lôi đầu lên …đá tiếp
Bài 8
Thất tình mới biết yêu là khổ
Say tình mới biết khổ vì yêu
Thức đêm mới biết đêm dài
Yêu người mới biết những ngày đợi mong.
Bài 9
Trên trời hàng vạn ngôi sao
Sao anh chiếu hạng là sao lừa tình
Thế gian có vạn bóng hình
Làm sao anh phải chung tình với em
Bài 10
Tình yêu như mắt với tai.
Nếu thiếu một đứa tương lai còn gì.
Tình yêu vốn cần có đôi có cặp, giống như tai và mắt trên cơ thể vậy. Phải có tai để nghe, phải có mắt để nhìn mới trọn vẹn. Tình yêu của anh và em cũng thế, thiếu đi một đứa còn gì tương lai. Hài hước nhưng rất chân thật
Bài 11
Bắc thang lên hỏi ông trời
Đời con đau khổ đã nhiều … thấu chăng?
Ông trời cúi mặt than rằng
Tao đây cũng khổ, cắn răng chịu đòn!
Bác thang lên hỏi ông trời
Kiếp này con có bỏ nàng được không?
Ông trời ông trả lời rằng
Tao còn chưa được xá chi là mày.
Đây là bài thơ chế tình yêu bá đạo nhất quả đất. Có ai đọc mà không phải cưới phá lên. Đúng là chỉ có các thánh chế mới nghĩ ra được những tình huống này.
Bài 12
Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu.
Tuyển tập những bài thơ tình buồn nói trên của hocde.vn hy vọng sẽ mang đến cho bạn đọc những giây phút trải lòng sâu sắc nhất. Hãy đọc, hãy giải bày để nỗi buồn theo gió cuốn đi. Hãy sống mạnh mẽ như cây sồi trong gió ngược, qua giông bão càng cứng cáp, trưởng thành.