Những bài văn mẫu kể một câu chuyện về tình bạn dưới đây sẽ giúp các em học sinh làm tốt hơn bài văn tự sự. Đây mặc dù không phải dạng bài văn khó, nhưng đòi hỏi các em phải biết cách hành văn sao cho mạch lạc, giúp người đọc hiểu được câu chuyện cũng như những ý nghĩa, thông điệp em muốn truyền tải.
Kể câu chuyện về tình bạn
Bài văn kể câu chuyện về tình bạn số 01
Trên giá sách của em có 1 góc nhỏ dành cho 1 quả bóng. Qủa bóng này gắn liền với một người bạn mà em nhớ mãi không quên đó là bạn Hùng.
Nhà Hùng trước kia ở gần nhà của em. Chúng em là bạn bằng tuổi nên rất dễ thân thiết và gần như làm gì cũng cùng nhau. Trong ấn tượng của em, Hùng là một cậu bé nhút nhát và khá tình cảm. Đôi mắt của cậu sáng long lanh vô cùng thông minh đằng sau cặp kính cận. Ngày đó, Hùng hay rủ em đi học và cùng chơi bóng đá mỗi chiều tối.
Một hôm, em và Hùng lại hẹn nhau 6 giờ ở sân trống trong làng chơi đá bóng. Nhưng em đến và đợi Hùng rất lâu chẳng thấy Hùng tới. Nghĩ rằng Hùng lỡ hẹn với mình, để mình phải chờ đợi chẳng một câu thông báo, em đã rất giận Hùng. Sau đó em về nhà và chẳng thèm quan tâm Hùng nữa.
Ngày hôm sau, Hùng có qua nhà em xin lỗi nhưng em không muốn gặp Hùng vì vẫn còn giận Hùng rất nhiều. Sau vài ngày, em không còn thấy Hùng qua nữa. Em liền chạy sang nhà Hùng tìm thì ra Hùng đã cùng bố mẹ đi lên thành phố sinh sống. Bác hàng xóm tốt bụng có đưa cho em một quả bóng mới rất đẹp. Qủa bóng ấy chính là của Hùng đã mua và gửi tặng cho em làm kỉ niệm. Em đã rất ân hận vì không thể gặp và tạm biệt Hùng chỉ vì sự ích kỷ của bản thân.
Qủa bóng ấy cho đến sau này em chẳng bao giờ dám đá. Em vẫn luôn để trên giá sách đầy trang trọng và cẩn thận như lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất về Hùng.
Bài văn kể câu chuyện về tình bạn số 02
Tình bạn – thứ tình cảm cao quý và thiêng liêng trong cuộc đời của mỗi con người. Thật may mắn khi em đã tìm được người bạn thân thiết, tri kỉ của riêng mình.
Ánh chính là cô bạn thân nhiều năm của em. Bố mẹ em hay bố mẹ Ánh đều coi 2 đứa như con vậy. Bao nhiêu năm nay, em với Ánh gắn bó như hình với bóng để cùng giúp đỡ nhau trong học tập và san sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm đầu tiên về Ánh, chúng em đều không thể ngưng bật cười và trong em còn có cả chút ngại ngùng nữa.
Em vẫn nhớ như in, ngày đầu tiên Ánh chuyển về lớp em học. Em nhìn một cô bé đen đúa, quê mùa đứng trước lớp đầy rụt rè vốn không có thiện cảm. Bố mẹ Ánh chuyển công tác lên thành phố và Ánh cũng phải chuyển trường. Run rủi thế nào cô giáo lại xếp Ánh ngồi cạnh em. Do không có thiện cảm với Ánh ngay từ cái nhìn đầu tiên nên khi Ánh tiến lại chỗ ngồi vào chào em, em đã không thèm trả lời bạn ấy.
Suốt cả buổi học hôm đó em chẳng nói chuyện với Ánh câu nào mặc bạn cố gắng bắt chuyện với mình. Đến cuối buổi học, em và Ánh là hai người về sau cùng thì bỗng dưng em bị đau bụng dữ dội. Em thấy Ánh chạy bỏ đi, em vô cùng tức giận khi bạn ấy lại vì không ưa mình bỏ lại mình trong lúc này. Nhưng chỉ một lúc sau, đã có người lớn đến đưa em đi bệnh viện.
Em bị đau ruột thừa và thật may lúc đó có Ánh đã kịp thời gọi người lớn đến giúp đỡ. Khi em đã tỉnh táo, Ánh cùng các bạn trong lớp có tới thăm em. Em cầm tay Ánh và khe khẽ nói lời cảm ơn.
Thế là từ đấy, em và Ánh trở thành một đôi bạn thân. Em vẫn luôn nhớ và cảm ơn Ánh đã giúp đỡ em trong lần em gặp nạn. Em sẽ mãi giữ gìn, vun đắp cho tình bạn này thêm đẹp.
Văn mẫu kể câu chuyện về tình bạn
Bài văn kể câu chuyện tình bạn số 03
Hôm nay cũng như mọi hôm, em và Lan rủ nhau đi dạo công viên gần nhà. Chúng em là đôi bạn thân do hai đứa bằng tuổi nhau và gần nhà nhau nữa.
Trong công viên có vườn hoa rất đẹp, em với Lan thích thú chạy lại ngắm hoa, ngắm những cánh bướm bay rập rờn trên những cánh hoa. Em ngửi một đóa hồng nhung và bất giác cất lời khen:
- Lan ơi, đóa hồng nhung này thật đẹp phải không?
Lan nhìn em mỉm cười nhưng vẫn không giấu được vẻ tinh nghịch:
- Hồng nhung có đẹp thật đấy, nhưng tớ thấy bông hoa thược dược nhiều cánh kia mới đẹp hơn, rực rỡ hơn.
Thấy ý kiến của Lan không cùng với ý kiến của mình em liền tranh cãi lại ngay:
- Cậu nói thê sai rồi, hoa hồng là vua của các loài hoa, đương nhiên hoa hồng phải là loài hoa đẹp nhất, hoat thược dược làm sao sánh bằng.
Đương nhiên Lan cũng không chịu ý kiến của em và chúng em nảy ra tranh cãi xem loài hoa nào mới đẹp hơn. Đúng lúc đó bác bảo vệ đi ngang qua, nghe cuộc tranh cãi của chúng em đã lại và trò chuyện. Em cùng Lan đều nhờ bác phân xử xem loài hoa nào mới đẹp hơn. Bác mỉm cười đầy trìu mến và ôn tồn bảo:
- Loài hoa nào cũng đẹp hết các cháu à, mỗi loài hoa có một vẻ đẹp riêng và một giá trị riêng. Cũng như các cháu hay mỗi cá nhân trong cộng đồng vậy. Ai ai cũng có giá trị của riêng mình, đem lại lợi ích riêng cho xã hội.
Nghe vậy, em với Lan đều hiểu ra. Chúng em cảm ơn bác đã giảng giải cho chúng em hiểu và em với Lan cười xòa làm hòa, cùng nắm tay thật vui vẻ đi về nhà.
Bài văn kể câu chuyện về tình bạn số 04
Em vốn từng là một cậu học trò học kém và còn nghịch ngợm nữa, thế nhưng từ ngày có Minh Anh – lớp trưởng giúp đỡ em đã thay đổi bản thân mình. Hiện tại, em và Minh Anh đang là bạn thân của nhau, em cảm thấy mình rất may mắn vì có được tình bạn này.
Minh Anh là lớp trưởng lớp em. Bạn ấy khá xinh xắn với làn da trắng và đôi mắt to tròn. Tính tình bạn ấy khá thẳng thắn và cứng rắn. Tất nhiên, một đứa vừa nghịch vừa học kém như em làm sao có thể thích những bạn cán sự lớp, học giỏi. Thế mà cô giáo lại xếp chỗ em ngồi cạnh Minh Anh.
Em cảm thấy bạn ấy thật phiền phức khi mỗi ngày đều kiểm tra bài tập của em làm hay chưa để báo cáo giáo viên. Nếu em làm việc riêng trong lớp, bạn ấy đều quay sang nhắc nhở và chẳng quên lời đe dọa sẽ báo với cô giáo. Càng không ưa bạn ấy, em càng cố tình nghịch và phá lớp để bạn ấy tức. Rất nhiều lần do em nghịch quá đà, Minh Anh không nhắc được em chỉ rơm rớm nước mắt. Em nhìn cũng thấy một chút tội lỗi nhưng rồi cũng kệ.
Rồi một lần em đá bóng với bạn bè bị gãy chân chẳng đi học được, em phải ở nhà ít nhất 1 tháng nhưng sắp đến kì thi lên lớp. Lúc này em mới cảm thấy lo lắng vì có thể mình sẽ phải ở lại lớp nếu không đạt điểm thi. Dù có bướng bỉnh và nghịch ngợm em cũng không thích việc ở lại lớp một chút nào. Đang lo lắng chưa biết làm sao thì Minh Anh sang nhà thăm em và nhận nhiệm vụ sẽ tới giảng bài, giúp em học bài mỗi ngày.
Vậy là ngày nào cũng như ngày nào, cứ tan học Minh Anh sẽ tới nhà giảng lại cho em những nội dung bài học hôm ấy. Lúc này em mới hiểu hơn về tính cách của Minh Anh, bạn thận dễ thương, thân thiện và tốt bụng nữa. Nhờ có Minh Anh em không bị chậm chương trình học so với các bạn và kết thúc năm học em vẫn đạt điểm thi rất cao.
Cũng từ đó em với Minh Anh trở thành đôi bạn thân thiết giúp đỡ nhau trong cuộc sống. Mỗi lần nghĩ lại những trò nghịch ngợm của em với Minh Anh chúng em đều cười xòa. Minh Anh cũng không để bụng chuyện đó. Em rất cảm ơn Minh Anh đã giúp đỡ em lúc em gặp khó khăn.
Bài văn kể câu chuyện về tình bạn số 05
Sinh ra và lớn lên ở một làng quê nghèo, gia đình tôi còn nghèo hơn nữa. Bố tôi mất sớm, từ nhỏ tôi ở với mẹ và bà. Mẹ phải tần tảo sớm hôm mới đủ điều kiện cho tôi ăn học bằng bạn bằng bè. Chính vì thế tôi luôn tự nhủ phải cố gắng học thật tốt, thật giỏi để không phụ lòng mẹ, không phụ lòng bà.
Trong nhiều năm liền, tôi luôn giữ vị trí độc tôn trong lớp. Bất kể là môn gì, là bài học gì tôi đều đạt điểm cao nhất. Nhưng cho đến một ngày Trang được chuyển tới lớp tôi, điều đó không còn nữa.
Trang là cô bé thành phố chuyển về quê để học. Nghe nói bố mẹ bạn ấy kinh doanh bị thua lỗ, phá sản đã bỏ đi biệt xứ, bạn ấy chuyển về ở cùng ông bà nội. Trang có làn da trắng mịn thật khác với làn da đen nhẻm của lũ học trò nông thôn, đôi mắt bạn to tròn và đượm buồn. Tôi nghe cô giáo giới thiệu Trang học rất giỏi – điều đó đã làm tôi không thích Trang lắm.
Trang được cô xếp ngồi cạnh tôi với lời nhắn nhủ hãy giúp bạn hòa nhập với lớp, tôi vâng dạ chẳng mấy hào hứng. Qủa đúng Trang học rất giỏi, các bài toán bạn giải rất nhanh, những bài văn cũng đạt điểm cao hơn tôi nữa. Từ đấy tôi càng chẳng muốn nói chuyện với Trang và phân chia ranh giới giữa hai đứa, điều đó làm Trang có vẻ buồn.
Đến một ngày, Trang cầm đến lớp một quyền sách rất hay và đọc vào giờ ra chơi. Tôi cứ nhìn cuốn sách ấy không chớp mắt bởi tôi cũng mơ ước có được quyển sách này. Thấy vậy Trang liền bắt chuyện:
- Cậu có thích quyển sách này không?
- Mình có – Tôi miễn cưỡng trả lời.
- Mình tặng cậu nhé
- Cậu nói thật hả
- Tất nhiên là thật rồi
Tôi rất ngạc nhiên khi Trang có thể tặng tôi quyển sách quý như vậy. Phải chăng bắt nguồn từ sở thích đọc sách, từ sự thân thiện của Trang đã kéo gần chúng tôi lại với nhau. Cũng kể từ đó, tôi và Trang là đôi bạn cùng tiến trong học tập. Giữa chúng tôi luôn có sự ganh đua nhưng để cố gắng cùng nhau chứ không có sự ganh ghét. Tôi rất yêu quý Trang và sẽ mãi trân trọng tình bạn này.