Bài văn tả một em bé đang tuổi tập đi tập nói – Văn mẫu lớp 5

Bài văn tả cảnh, tả người là một trong những chủ đề quen thuộc trong bộ môn ngữ văn của các em học sinh, muốn làm thành thạo chủ đề này để đạt điểm cao khi làm bài kiểm tra hay đi thi các em hãy đọc nhiều sách, tham khảo các bài văn mẫu để thu nạp thêm vốn từ, trau dồi cách viết của mình. Dưới đây là tài liệu gồm có dàn ý và chùm các bài văn mẫu tả một em bé đang tuổi tập đi tập nói mà chúng tôi chuẩn bị, các em hay dành thời gian tham khảo trước khi viết bài của riêng mình nhé.

Giới thiệu dàn ý bài văn tả một em bé đang tuổi tập đi tập nói

Mở bài:

Giới thiệu về em bé mà em định tả, em bé bao nhiêu tuổi, là con của ai, có quan hệ với em như thế nào (cháu gái, cháu nhà hàng xóm..)

Thân bài:

Tả hình dáng của em bé đó: dáng vóc, khuôn mặt, làn da, tả chi tiết những đường nét đáng yêu trên khuôn mặt em như hàng lông mi cong vút, đôi mắt đen lay láy tựa như hạt nhãn to tròn, cái miệng chúm chím đáng yêu…

Tả tính nết, những hoạt động thường ngày của bé: thi thoảng khóc nhè, đang tuổi tập đi nên thường bị ngã, thích chơi với đồ chơi gì, giọng nói còn ngọng nghịu nhưng rất thích hát…

Kết bài:

Nêu lên tình cảm của em dành cho em bé đó

Bài văn tả một em bé đang tuổi tập đi tập nói mẫu 1

bai-van-ta-mot-em-be-dang-tuoi-tap-di-tap-noi-van-mau-lop-5-1

Niềm vui nho nhỏ khi nhìn thấy em bé tập đi tập nói rất vui và ý nghĩa

Cuộc sống thường ngày quanh ta rất nhiều niềm vui và ý nghĩa, đôi khi niềm vui chỉ rất đơn giản như có tiếng nói, tiếng cười, tiếng bi bô của đứa trẻ đang tuổi tập đi tập nói. Quả thật như vậy, trong xóm nhỏ em có một em bé tên Hoa, em là con của anh Tuấn chị Xinh trong xóm, tuy không phải anh em thân thích gì nhưng mọi người rất yêu em bé, bé Hoa là niềm vui cho cả xóm, là sợi dây kết nối mọi người lại với nhau, tình cảm ấy thật đáng quý và kỳ diệu.

Bé Hoa năm nay hơn 2 tuổi, cô bé khá dễ thương và xinh cắn với thân hình mũm mĩm, mái tóc đen lo thơ những cọng tóc xoăn trông vừa buồn cười lại vừa thấy đáng yêu. Đôi má phúng phính như hai chiếc bánh bao úp lên má khiến cho ai nhìn cũng muốn cắn một cái, làn da bé trắng mịn hồng hào, dưới ánh nắng còn hiện rõ những chiếc lông tơ trên da trông mới đẹp làm sao. Trên khuôn mặt xinh xắn đó là đôi mắt to tròn đen lay láy như hai hạt nhãn, lúc nào cũng long lanh tựa hồ như có những giọt nước trong mắt vậy, chiếc mũi nhỏ xinh xắn, đặc biệt là cái miệng chúm chím hồng hồng khi cười để lộ mấy cái răng trông thật dễ thương. Trên khuôn miệng xinh xắn như búp bê ấy luôn thốt lên những câu nói còn ngọng nghịu mà ai nghe thấy cũng như tan chảy trước độ đáng yêu của em. Vì chưa đến tuổi đi học nên hàng ngày bé được mẹ đưa đến nhà bà Lan gửi nhờ trong khi bố mẹ đi làm, nghiễm nhiên từ khi đó bé trở thành một chân trong hội những bà tám của các bà trong xóm. Có lẽ được thường xuyên tiếp xúc với nhiều người nên em khá dạn dĩ, em thường không lạ ai cả mà ai cũng có thể trò chuyện được với em, những câu nói không đầu không cuối lại là liều thuốc bổ cho mọi người, thi thoảng ai nấy lại cười ồ lên trước những câu thốt lên như “ối giời ơi” từ mồm bà cụ non 2 tuổi. Tuy nói còn rất ngọng nghịu nhưng em lại rất hay hát và thích hát, đặc biệt là chưa đi học nhưng lại thuộc rất nhiều bài hát, em thường bắt các bà ngồi xếp hàng thành khán giả để xem em biểu diễn, đôi khi tiếng hát còn đứt quãng vì không thuộc lời nhưng em rất say sưa. Giọng hát thánh thót, lanh lảnh vang lên nghe thật dễ chịu, ai nấy đều vừa nghe em hát vừa vỗ tay cổ vũ. Chiều đến, nơi góc xóm, khi mọi người tụ tập ngồi với nhau vừa hóng gió vừa nói chuyện thì em luôn là nhân vật trung tâm, ai đi qua cũng dừng chân đứng lại để tham gia vào câu truyện cùng, cứ thế đến khi trời xẩm tối vẫn chưa dứt.

Xóm nhỏ trở nên đầm ấm và chan chứa tình cảm hơn từ khi có bé Hoa xuất hiện, em giờ đây là nhân vật không thể thiếu với mọi người, ai cũng rất yêu quý em, mong em lớn lên bình an trong tình yêu của những người trong xóm nhỏ này.

Bài văn tả một em bé đang tuổi tập đi tập nói mẫu 2

bai-van-ta-mot-em-be-dang-tuoi-tap-di-tap-noi-van-mau-lop-5-2

Em bé là sợi dây kết nối các thành viên trong gia đình

Tình cảm gia đình là thứ quý giá nhất trong cuộc đời của mỗi người, em rất yêu gia đình của mình, nơi đó có mẹ hiền dịu luôn chăm sóc và nấu cho em những món ăn ngon, có bố tuy nghiêm khắc nhưng lại rất tình cảm. Đặc biệt có một thành viên nhỏ tuổi nhất nhưng lại chiếm gọn hết tình cảm của cả nhà đó là Mộc Hân – em gái của em.

Em bé Mộc Hân nhà em kém em tới 9 tuổi, năm em học lớp 4 thì mẹ sinh em bé, em còn nhớ khi đó em đã cảm thấy xấu hổ với các bạn như thế nào lúc mẹ mới sinh em vì khi mẹ sinh bé mẹ cũng đã khá nhiều tuổi. Vậy mà bây giờ Mộc Hân đã trở thành cái đuôi thật sự của em, đi đâu cũng chỉ bám lấy anh trai, yêu vô cùng em bé của em. Mộc Hân năm nay vừa tròn 2 tuổi, lúc lắc 2 bím tóc mỏng trên đầu trông em xinh xắn đáng yêu vô cùng. Làn da của em trắng nõn, mịn mượt như nhung, em thích nhất được vuốt ve chiếc má phúng phính như bánh bao trên gương mặt, nếu vào mùa đông đôi má phúng phính ửng hồng vài vết nẻ trông rất dễ thương. Đôi bàn tay múp míp luôn bám lấy tay mọi người nũng nịu khi muốn đòi thứ gì đó, bàn tay nhỏ bé lọt thỏm trong tay của em, em thường dẫn Mộc Hân đi chơi ngoài ngõ chiều đến mỗi khi đi học về. Đôi môi nhỏ chúm chím để lộ những chiếc răng còn đang mọc dở thi thoảng từ miệng lại chảy nước miếng. Bé Mộc Hân đang tập nói nên những câu nói của em ngô nghê rất đáng yêu, em rất ngoan ngoãn nghe lời mọi người đặc biệt là rất tình cảm, mỗi khi ai đó trong nhà có chuyện gì không vui em đều đến an ủi bằng cách ngồi ngoan trong lòng, đôi khi lại vuốt vuốt hay thơm vào má. Mộc Hân có một món đồ chơi yêu thích nhất đó là con gấu bông được em mua tặng nhân dịp sinh nhật năm 1 tuổi, từ đó em luôn mang theo mình kể cả khi đi ngủ, nhớ có một lần con gấu bông chó chó cắn rách mất chiếc bụng mà em đã khóc suốt cả ngày, phải dỗ dành mãi mới chịu nín. Những kỷ niệm đáng nhớ của cả nhà từ khi em sinh ra đều mang tên Mộc Hân, lúc em chập chững những bước đi đầu tiên, lúc em cất tiếng nói đầu tiên, đến bây giờ em vẫn đang tập nói những câu ngọng nghịu nhưng rất đáng yêu, phát ra từ chiếc miệng xinh xắn của em là những câu hồn nhiên đều khiến cho ai nấy thấy rất quan trọng, cần phải lắng nghe và ghi nhớ. Nhớ những bữa cơm tối cả nhà quây quần bên nhau vui vẻ bên nhau, đố nhau dịch được câu nói của Mộc Hân sau đó phá lên cười khoái chí. Từ cảm giác thấy xấu hổ khi mẹ sinh em bé bây giờ Mộc Hân đã trở thành một phần quan trọng không thể thiếu với gia đình và với cả riêng em nữa, là sợi dây kết nối mọi người lại gần bên nhau hơn. Được chứng kiến những khoảnh khắc theo em gái lớn lên từng ngày sẽ trở thành kỷ niệm đáng nhớ theo em trong suốt cuộc đời.

Em rất yêu em gái bé nhỏ của mình, tự hứa với bản thân phải học tập và nỗ lực rèn luyện nhân cách tốt hơn nữa làm tấm gương em noi theo và luôn tự hào về anh trai của bé.

Bài văn tả một em bé đang tuổi tập đi tập nói mẫu 3

bai-van-ta-mot-em-be-dang-tuoi-tap-di-tap-noi-van-mau-lop-5-3

Khoảng thời gian tập đi, tập nói là thời gian quý báu của mỗi người

Để bước đi vững vàng và nói năng lưu loát khi lớn chắc chắn ai cũng trải qua khoảng thời gian tập đi tập nói khi còn bé. Em có một cháu trai đang độ tuổi tập đi, tập nói , em bé mang đến cho cả gia đình niềm vui không thể diễn ta bằng lời, nhìn những khoảnh khắc cháu trai tập đi hay bi bô tập nói em lại tưởng tưởng ra cảnh mình ngày bé như vậy, chắc cũng đáng yêu không kém.

Bảo Nam là con của chị gái em, cháu trai em vừa mừng sinh nhật 1 tuổi cách đây không lâu. Bảo Nam là đứa cháu đầu tiên của bố mẹ em mà người ta hay gọi là “con đầu cháu sớm” nên bé rất được yêu thương và cưng nựng. Bảo nam có thân hình khá bụ bẫm, dù chỉ mới có hơn 1 tuổi nhưng bé đã được 13kg, trên cánh tay hay bắp đùi lộ rõ những ngấn thịt sâu hoắm trông hết sức đáng yêu, tuy là con trai nhưng bé lại khá trắng trẻo, làn da mịn mượt như nhung càng tôn vẻ đáng yêu lên gấp bội phần. Hai bên má phình ra khiến ai cũng muốn cắn một cái, đôi mắt tròn xoe đen láy toát ra vẻ thông minh, lanh lợi, bé đã mọc được mấy chiếc răng cửa mà mỗi lần nhoẻn miệng cười lại để lộ ra trông rất đáng yêu. Bé Bảo Nam đang trong giai đoạn tập đi, bé đã có thể tự bước được vài bước, ngày nào bé cũng rất chăm chỉ tập đi và mỗi lần như vậy lại được chứng kiến những khoảnh khắc rất đáng yêu. Do thân hình khá bụ bẫm nên mỗi bước chân của bé hơi khó khăn một chút, mỗi bước đi thân hình tròn tròn của bé lại nghiêng theo bước chân giống như con lật đật, miệng thì nhoẻn cười, tay dang ra giữ thăng bằng cố bước nhanh đến phía người đối diện. Đôi khi vì bước quá nhanh mà bị ngã sõng xoài trên mặt đất, tuy vậy nhưng bé không hề khóc mà nhanh chóng ngồi dậy sau đó lại tiếp tục tập đi, kiên trì đến người lớn cũng còn phải chào thua. Ai nấy đều bảo phải học tập Bảo Nam luôn kiên trì và cố gắng để đạt được mục tiêu của mình nhé. Những lúc tập đi đã rất đáng yêu rồi tập nói còn muôn vàn đáng yêu hơn. Từ cái miệng xinh xinh phát ra những tiếng đơn giản như “bà’, “bố’, “gà”, “chó kìa”, “gâu gâu”, chao ôi nghe mới thích làm sao. Bé còn hay nhìn miệng của mọi người như muốn học hỏi và bắt chước để nói, trông lúc ấy cái mặt tròn tròn rất nghiêm túc, dần dần bé biết bắt chước theo những câu dài mà mọi người dạy, những lúc ấy cả nhà lại được phen cười khoái chí.

Ai rồi cũng lớn lên, rồi một ngày bé Bảo  Nam cũng lớn lên, những giây phút và khoảnh khắc quý giá của bé khi tập đi tập nói như bây giờ cũng qua đi nhưng sẽ không bao giờ phai trong ký ức mỗi thành viên trong gia đình, chúc bé con luôn ngoan ngoãn, nhanh lớn nhé.

Hy vọng chùm bài văn tả một em bé đang tuổi ăn tuổi lớn trên đây sẽ là gợi ý giúp các em tự viết được bài văn hoàn chỉnh của mình nhé.

Bài viết liên quan :

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *